Ban đêm an tĩnh chỉ có tiếng gió tịch mịch, Tô Dạ dựa vào chỗ gồ lên trên vách đá giống như ngủ mà không ngủ. Lúc này Tôn Trạm chậm rãi đi tới bên người Tô Dạ, sau đó tựa lên vách đá giống vậy. Im lặng giống như một cành liễu xanh tươi đang cào vào lòng ngứa ngáy. Tôn Trạm có rất nhiều lời muốn hỏi Tô Dạ, nhưng trong đêm tối, sau khi hắn mở miệng chỉ hỏi: “Ngươi thật sự muốn giúp La Thiên môn à?” Tô Dạ hơi xê dịch bả vai nhỏ đến...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.