Mục lục
Tam Thiên Kiếm Giới
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tô Dạ bình tĩnh đi vào Phong Thủy các, nhưng mà Bách Sát – người đã nhấc lên gợn sóng rất lớn thì lại hớn hở xem đám trưởng lão mất phong độ chửi ầm lên vì cướp người, coi như là tăng kiến thức.

Chẳng qua thế cũng tốt, Bách Sát dồn lực chú ý vào bên kia, Tô Dạ có thể an ổn tu luyện, chỉ cần có thể vượt qua cảnh giới Hóa Tinh là sẽ có thể mở ra bí cảnh, chỉ là Tô Dạ còn chưa biết tọa tiêu hư không, đây cũng là một cái vấn đề khó khăn cần giải quyết.

Boong, boong, boong . . .

Bảy tiếng chuông liên tiếp vang lên, gần như toàn bộ hơn ngàn đệ tử của Phong Thủy các đều dừng lại động tác trong tay, đang cùng suy đoán xem đã xảy ra đại sự gì?

Theo lý thuyết chuông kêu chín tiếng đã là cực hạn, chỉ có môn phái gặp phải tình cảnh tồn vong thì chuông mới có thể kêu chín tiếng, chưởng môn qua đời chuông sẽ kêu tám tiếng, chuông kêu bảy tiếng. . .

Chẳng lẽ là có đại năng của thế giới Trung Thiên hạ thế?

Hay có vị kia sư huynh nào lên cấp đến cảnh giới Hóa Tinh rồi?

Hay là có trưởng lão bất hạnh . . .

Đang lúc đông đảo đệ tử bảy mồm tám lưỡi mà thảo luận bàn tán với nhau, các vị trưởng lão đã đi tới tòa lầu các cao nhất của Phong Thủy các.

Minh nghị các.

Minh nghị các là nơi bày mưu nghĩ kế của các trưởng lão và chưởng môn, đã giải quyết không biết bao nhiêu sự nghi trọng đại, cũng không biết sau này còn có bao nhiêu lần thượng nghị sẽ tiến hành ở chỗ này.

Kim Thanh Dương lên làm chưởng môn đã hai mươi năm, trước đó làm trưởng lão mười năm, từ bảy tuổi năm ấy đã kính dâng tất cả thiên phú và thời gian cho môn phái.

Hôm nay bảy mươi tuổi ông đã đạp nửa chân vào Toái Tinh Hóa Mạch hơn mười năm, có khả năng rất lớn là sẽ thăng thiên thành công ở trong vòng năm năm, nhưng mà nhiều năm qua siêng năng cực khổ vất vả vì môn phái, đồng thời nhận được các đệ tử tôn kính sùng bái, ông cũng luyến tiếc Phong Thủy các vô cùng, hi vọng trước khi phi thăng có thể lưu lại thứ gì đó vì môn phái.

Mà khi Kim Thanh Dương biết được có một thần đồng vị thiên phú siêu hạng xuất hiện ở Phong Thủy các, ông đã sắp cao hơn hưng điên rồi, chỉ cần dốc lòng bồi dưỡng, tất nhiên là vị thần đồng này sẽ trở thành trụ cột tương lai của môn phái!

Thậm chí còn có khả năng dẫn dắt Phong Thủy các – một cái môn phái có thực lực chập chững ở mức trung đẳng, tiến vào hàng ngũ trước mười của thế giới Tiểu Thiên, cũng coi như là giúp ông giải quyết xong một cái tâm nguyện, cái tâm nguyện này đã sắp trở thành tâm ma, khiến cho Kim Thanh Dương mãi mà chẳng không thể Toái Tinh Hóa Mạch.

Lúc này Kim Thanh Dương vô cùng vui vẻ, cứ như trở lại thời khắc vinh quang khi trở thành trưởng môn từ hai mươi năm trước, toàn thân phát ra tinh thần phấn chấn bừng bừng, giờ phút này các trưởng lão cũng bày ra vẻ mặt nghiêm túc, cảm nhận được Kim Thanh Dương không khống chế được uy nghiêm, bởi vì bọn họ biết thần đồng này đối với môn phái, đối với cả Kim Thanh Dương có ý nghĩa như thế nào.

Địch Hồng Thâm cũng biết chuyện có nặng nhẹ không thể lỗ mãng, hơn nữa vì môn phái mở rộng và phát triển, có thể nói là Kim Thanh Dương đã dốc hết tâm huyết, khiến cho trưởng lão bọn họ cũng cảm thấy xấu hổ, chẳng qua Bách Sát chơi xấu chui trong lòng ngực của ông không ra,làm cho chính ông cũng phải dở khóc dở cười, đồng thời cũng thoáng thấy đắc ý.

"Hạng người thiên tư trác tuyệt ắt hẳn là các vị cũng đã gặp không ít, nhưng thật sự có thể một mình gánh vác một phương trổ hết tài năng thì cũng không nhiều, rất nhiều thiên tài đã trở nên mờ nhạt vì kiêu ngạo và lười biếng."

Các vị trưởng lão gật đầu đồng tình, biết Kim Thanh Dương đã đặt chuyện Bách Sát nhập môn ở một cái cấp bậc rất cao.

"Bách Sát có thể tới Phong Thủy các, là cơ duyên của hắn, cũng là cơ duyên của chúng ta, nếu như qua loa cho xong, sợ rằng sẽ bị trời khiển trách."

Bách Sát thấy được Kim Thanh Dương coi trọng hắn như thế, trong lòng cũng có chút bồn chồn, mặc dù khi còn sống là cường giả cảnh giới Linh Vực đỉnh phong, nhưng bây giờ thực lực của hắn chỉ là cảnh giới Hóa Tinh sơ kỳ, hắn có chút lo lắng rằng ở cùng Kim Thanh Dương một thời gian dài, thì sẽ bị nhìn ra sơ hở.

"Về phần vào đến môn hạ của ai, thì cũng không quan trọng, nếu như Địch trưởng lão gặp trước, như vậy cứ vào môn hạ của ông ấy đi. . ."

Các vị trưởng lão nhìn lẫn nhau, không nghĩ tới Bách Sát sẽ bị giao vào trong tay Địch Hồng Thâm một cách đơn giản như vậy, mà người trong cuộc - Địch Hồng Thâm cũng hơi không đám quá tin tưởng, ông cho là chưởng môn sẽ thu Bách Sát làm đệ tử thân truyền.

"Bắt đầu từ hôm nay, Bách Sát là đệ tử của ông, đồng thời cũng là đệ tử của Phong Thủy các, ông cũng không thể độc chiếm, hơn nữa những trưởng lão khác cũng không cần giấu tài, bởi vì chúng ta đều tiến vào đến môn phái từ nhỏ, đạo lý ‘có phúc cùng hưởng có họa cùng chịu’ hẳn là cũng không cần ta phải nói nhiều lời rồi."

Lúc này Địch Hồng Thâm đứng lên ôm quyền với chưởng môn và các vị trưởng lão nói: "Ta ắt sẽ dốc hết khả năng để chỉ dạy Bách Sát, các vị trưởng lão và ta đều yêu quý thiên phú của hắn, không cần phải vòng vo nhiều lời, mặc dù Bách Sát bái nhập môn hạ của ta, nhưng mà cũng là đệ tử của các vị trưởng lão, cũng hi vọng các ngươi sẽ vui lòng chỉ giáo!"

"Lão Địch ông nói cứ như thể chúng ta không biết lí lẽ vậy, thần đồng ai mà không thích, mặc dù chúng ta không được như chưởng môn, nhưng mà cũng biết đồng môn đồng tâm."

"Nhị trưởng lão, lời này của ông rất nghiêm trọng, khó lắm Phong Thủy các mới xuất hiện một cái thần đồng, làm sao chúng ta có thể bởi vì hai câu nói nhảm mà buông tay chứ. . ."

"Địch trưởng lão. . ."

Toàn bộ Phong Thủy các đều ở thế yếu, tuy nhiên nó có thể đứng vững gót chân ở thế giới Tiểu Thiên, không chỉ là bởi vì đây là môn phái phù tu, mà càng là bi Kim Thanh Dương khổ tâm kinh doanh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK