"Trương Đoạt, trở lại trên xe đi." "Bách sư huynh!" "Yên tâm, ta không sao." Trương Đoạt thu hồi linh phù, gần như chóp mũi đối chóp mũi hung hăng trợn mắt nhìn mấy tên đệ tử Ám các này, sau đó đột nhiên xoay người trở lại trên xe, trên mặt mang vẻ không cam lòng đang nói cái gì đó với Lý Tuyết Tùng, mà Lý Tuyết Tùng thì lại an ủi Trương Đoạt. Tô Dạ cảm giác được mình thất thố, ngay sau đó buông ra cổ áo Ngô Bỉnh Tiến, tuy nói là xin lỗi nhưng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.