“Tô Dạ tự có phán đoán của riêng mình. Cái gọi là quan tâm tắc loạn, ngươi không thể lúc nào cũng xem Tô Dạ là một cậu thiếu niên hồ đồ, hắn đã trưởng thành rồi.” Tâm trạng của Lục Thanh Thanh đột nhiên sa sút, cả hồn hải đều cảm nhận được một loại không khí bi thương không không sao nói rõ được. Kiều Bạch ho hai tiếng, và sau đó nói với Tô Dạ một cách trịnh trọng, chân thành: “Tô Dạ, Thanh Thanh vì tiểu tử ngươi mà dốc hết tấm tư, hao tâm tổn...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.