Lý Tuyết Tùng đặt hạt điều vào trong đĩa hoa quả, cười mà như không cười nhìn Bách Sát nói: "Ta cũng giả vờ rất khổ mà, bình thường huynh bắt nạt ta không ít, cứ cho qua như vậy sao?" Bách Sát lại cầm hạt điều ném lên không trung, vẻ mặt lúng túng cảm thấy có lỗi, và vỗ ngực thề đảm bảo, tuyệt đối sau này sẽ không nũng nịu trước mặt Lý Tuyết Tùng ! "Chuyện của sau này, sau này nói, chuyện lúc trước thì thế nào?" Bách Sát ngẩn người hoàn toàn, Lý Tuyết...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.