Chương 119: Nhà (1) Mùi hương nồng của ý xuân lan tỏa tràn ngập trong buổi sớm mai, ờ thì tràn ngập tới tận buổi trưa... - - Nó vẫn là một túp lều đông đúc như trước kia. Vẻ mặt mê mang hít sâu một hơi, sau đó Giang Thần cười nhạt một tiếng khi phát hiện anh thế mà lại hít vào một hơi toàn cát với bụi. Chiếc giường phủ đầy bụi vì đã lâu không có ai sống ở đó. Nhìn quanh căn hộ nơi anh đã sống hai năm, trong lòng anh chợt hiện lên...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.