Chương 70 : Lời mời của Roberts (3)
Thế là Liễu Dao không chỉ húp được Giang Thần, mà còn có thêm được cả WeChat và QQ của hắn nữa.
"Ông xã ~ Em muốn phơi nắng. Chồng xoa kem chống nắng cho em đi" Lười biếng nằm sấp xuống, Liễu Dao dùng chất giọng nũng nịu làm nũng Giang Thần, còn dùng đôi chân dài rất kích thích trêu đùa hắn.
Nhưng Giang Thần dùng cơ thể thành thật mà đón nhận lấy nó. Hắn dùng kem chống nắng bôi lên cơ thể đang nằm ườn trên ghế của Liễu Dao. Nhưng khi đang bôi, Giang Thần và Liễu Dao không thể tránh khỏi có chút nghịch
Cảm giác quyến rũ này khiến Giang Thần thiếu chút nữa là mất bình tĩnh mà nằm đè lên người cô rồi.
Cô gái này. . .
ngom...
Khặc khặc, chuyện này vẫn nên kiềm chế lại. Dù sao đây là đi du lịch, không phải đi "phá đò".
Leng keng.
Âm thanh điện tử cắt đứt cơn mơ của Giang Thần. Bỏ kính râm xuống, Giang Thần lười nhác lấy ra chiếc Ipad.
Cái này rất đặc biệt. Nó có thể điều khiển tất cả những thứ bên trong căn phòng. TV, điều hòa, thậm chí là bật nước nóng. Thiết kế rất thân thiện và tiện lợi . Bữa sáng và đồ uống mát lạnh sáng hôm nay cũng là do Giang Thần gọi từ nó.
"Ai đó?" Giang Thần mở màn hình trước cửa. Hóa ra là tên Bruce mồm lông.
"Chào anh bạn thân ái. Chẳng lẽ chỉ sau một đêm mà anh bạn đã quên tôi rồi sao?" Bruce hài hước vẫy vẫy tay. Gã da trắng này dùng Hán ngữ phổ thông khiến hắn có chút tặc lưỡi.
"Ha ha, đương nhiên là không rồi. Để tôi mở cửa cho anh: Giang Thần cười cợt rồi tắt chiếc Ipad đi. Hắn chậm rãi ngồi dậy, xỏ chân vào chiếc dép lê.
"Bạn của anh đó à?" Liễu Dao hiếu kỳ, liếc nhìn người đàn ông da trắng đang hiển thị trên màn hình.
"Là bạn trên phương diện làm ăn. Có lẽ đại khái vậy?" Giang Thần nhún vai một cái. Liễu Dao rất thức thời ngậm miệng lại. Dưới con mắt của cô, Giang Thần – một kẻ có thể tùy tiện ra vào một bữa tiệc quốc tế, chắc chắn sẽ không phải là đối tượng để cô thích hỏi gì thì hỏi.
Nhưng thực ra nó không ghê gớm như cô ấy đã tưởng tượng. Đó chỉ là một tên thủ lĩnh của đám lính đánh thuê (bảo vệ). Nói làm ăn cũng chỉ là có thể làm ăn được trong tương lai mà thôi.
Giang Thần rất giỏi trong việc khiến người khác suy nghĩ phức tạp hóa.
"Người thông minh" sẽ khiến hắn bớt phải giải thích mọi chuyện đi một chút.
"Có cần em phải lánh đi một lát không?" Liễu Dao điều chỉnh tư thế hai chân.
"Không cần. .. Ừm, quên đi. Hay là đi tạm đến một phòng khách sạn nào đó đi. Cứ như vậy là được" Giang Thần xấu xa cười cợt.
"Em có thể không cần trở lại" Cân nhắc từ những yếu tố, Giang Thần vẫn là đuổi Liễu Dao đi ra chỗ khác.
Liễu Dao kiểu mị liếc mắt nhìn hắn. Cô lười biếng trèo xuống từ chiếc ghế nằm rồi uốn éo đi vào trong phòng.
Cô cần thay quần áo để ra ngoài. Đồ bơi hôm qua đương nhiên không thể mặc để đi ra ngoài rồi. Nếu không sẽ bị nắng tới cháy da.
nó.
Trong phòng của loại biệt tự cao cấp này thường thường đều sẽ cung cấp quần áo dự phòng, để những người bận rộn không thiếu tiền có thể thật sự xách đít đến nhận phòng. Nhưng rất ít người có đủ tiền để đặt phòng ở đây lại dùng tới mấy bộ quần áo đó.
Giang Thần không ngờ rằng thật sự công việc làm ăn đã tìm tới cửa rồi sao.
"Anh bạn của tôi, không phải anh đang làm bảo vệ cho Hoàng Từ Ả-rập hay sao? Sao lại rảnh rỗi tới chơi chỗ của tôi thế này?" Giang Thần rút lấy điếu xì gà mà Bruce đưa cho, rồi ngồi trên ghế trò chuyện cùng hắn.
"Ha ha" Bruce cười cợt. Sau khi do dự một lát, hắn liền nói thẳng vào chủ đề chính, "Ông chủ cũ ngày trước của tôi hình như có nghe được cuộc trò chuyện giữa tôi với anh ngày hôm qua. Hắn rất có hứng thú với cậu, nên hy vọng có thể dùng tôi làm cầu nối để giới thiệu hắn cho anh."
"Ồ?" Giang Thần hơi ngẩn người. Chẳng lẽ muốn thuê hắn đi đánh thuê sao? Hắn nào đầu có ý định vác súng tới một điểm nóng xung đột nào đó. Hắn chỉ muốn buôn bán thành tài mà thôi, "Tôi cũng không muốn kỳ nghỉ hiếm hoi này trở nên lãng phí."
"Hình như cậu hiểu lầm rồi, "Dường như nhìn ra sự nghi ngờ trong mắt Giang Thần, Bruce nhà khói chữ O, dùng giọng điệu chân thành nói, "Roberts Smith, một người nổi tiếng là một thương nhân trung gian. Bất luận là dầu thô hay vàng bạc gì đó hắn cũng làm. Tôi từng làm bảo vệ cho hắn ta ở Iraq. Gã đó đúng là một người không tệ.
Lần này hắn là khách quen đặc biệt tham gia tiệc tối. Hiện tại, hắn ta đang ở tầng 7, phòng tổng thống (đây chỉ là tên gọi một kiểu phòng khách sạn)"
"Vàng sao?" Hai mắt Giang Thần sáng lên. Có vẻ người này mình nên gặp thử một lần.
Dịch : vietanh1766
Cầu NP - Cầu đề cử