Chương 75: Hưởng thụ cuộc sống (2)
Dạ dày của Liễu Dao không lớn nên cô chỉ ăn một ít đồ ăn sang trọng mà thôi. Cái canh gà Văn Xương ăn cho chắc dạ hay thịt thà gì cô đều không đụng tới. Hơn nửa số thức ăn trên bàn đều đã chui tọt vào trong bụng của Giang Thần. Lượng thức ăn mà hiện tại Giang Thần nạp vào trong cơ thể bằng hai người lớn cộng lại.
“Xem ra hôm nay anh rất vui vẻ" Dùng khăn ăn lau sạch khỏe miệng, Liễu Dao hai mắt lấp lánh nhìn Giang Thần. “Đúng vậy. Là một phi vụ làm ăn lớn." Giang Thần chẳng thèm che giấu gì cả, cười lớn một tiếng rồi nói cho Liễu Dao nghe.
“Ai —−−? Em còn tưởng là vì em nữa cơ đấy" Liễu Dao trêu ghẹo nói.
Giang Thần cười thần bí, đến gần Liễu Dao,
“Em đoán xem giá trị của phi vụ này là bao nhiêu?"
“1 triệu? USD?” Liễu Dao khẽ hé đôi môi đỏ, nhấp một ngụm rượu vang đỏ. Cô ấy thực sự không quan tâm tới Giang
Thần kiếm được bao nhiêu tiền. Bởi vì dù có kiếm được bao nhiêu đi chăng nữa thì có liên quan gì tới cô đâu. Nhưng lòng hư vinh của đàn ông, cô đều hiểu rõ. Cho nên cô không kiêng kỵ gì mà trực tiếp hỏi thẳng Giang Thần bằng một vẽ vô cùng đáng yêu.
“1 triệu à? Số lẻ mà thôi.” Giang Thần cười ha ha, dựa vào ghế.
“Số lẻ?" Liễu Dao có chút giật mình nhìn Giang Thần.
“Ít nhất cũng phải 100 triệu đô." Giang Thần cố gắng ra vẻ không đắc ý mà cười nói.
“Khụ khụ.." Liễu Dao che ngực, có chút u oán liếc Giang Thần một cái. Vừa rồi, suýt chút nữa cô đã bất lịch sự mà phun sạch rượu vang đỏ trong miệng ra.
“Không ngờ anh lại có bản lĩnh như vậy. Thật là đáng tiếc.." Liễu Dao nhếch lên miệng nhỏ, uống một ngụm rượu vang đỏ. Giang Thần đương nhiên hiểu sự đáng tiếc của cô là gì. Nhưng về mặt này, hắn vẫn tự nhận là đến lúc này vẫn chưa thực sự hiểu nghĩa bóng của nó lắm. (cái này là bản thân Liễu Dao tiếc, và 1 phần tiếc cho người “bạn gái" đã “mất” của Giang Thần :D)
“Không thể nào. Anh nhớ là tối hôm qua đã bộc lộ bản lĩnh thật sự của mình rồi mà nhỉ" Giang Thần nhấn rất mạnh hai chữ “bản lĩnh" rồi vui vẻ nhìn biểu hiện trên mặt của Liễu Dao.
Liễu Dao hơi sững sờ rồi lập tức hiểu được ý nghĩa trong câu nói của hắn. Hai gò má cô không khỏi ủng hổng lên. “Biến thái.”
Đôi bàn tay bám lên bờ vai, Giang Thần cũng không chán ghét.
Sau bữa ăn, Giang Thần dắt Liễu Dao đến một cái bể bơi. Mà gọi là bể bơi cũng không đúng lắm. Đây chỉ là một cái hồ nước với phong cảnh khác biệt mà thôi. Hai hàng cây cỏ xanh mát phủ bóng hai bên bờ giúp tăng thêm nét tự nhiên cho cái hồ nhân tạo này. Trên bờ có mấy chiếc ghế tựa ở dưới những chiếc ô trắng như tuyết. Đó là nơi thư giãn và nghỉ ngơi cho những du khách sau khi đã đùa nghịch chán chế dưới nước.
“Không phải là anh không thích nơi náo nhiệt sao?" Liễu Dao đứng bên cạnh Giang Thần, dùng đôi mắt sáng ngời nhìn lên gò má của hắn.
“Đúng vậy. Nhưng cứ ở mãi trong biệt thự thì không thể tránh khỏi có chút tiếc nuối. Nói như nào thì hồ bơi này cũng là 1 trong những cảnh đẹp ở Tam A"
“Hửm? Nhưng em lại cảm thấy anh là một người rất sôi nổi” Liễu Dao tò mò hỏi.
“Người sôi nổi không nhất định phải thích những nơi náo nhiệt. Nhưng anh vẫn rất hài lòng đối với nơi này. Ví dụ như mấy cô gái châu Âu tóc vàng mắt xanh xinh đẹp kia... Giang Thần cười đùa, bẻ lái khôi chủ đề đó.
“Đồ bơi của em có đẹp không?" Liễu Dao có chút không phục, ưỡn bộ ngực của mình lên.
“Không giống nhau, gọi là mỗi người mỗi vẻ" Giang Thần đắc chí. Nếu như là bạn gái thì hắn chắc chắn sẽ không khen những cô gái khác một cách công khai như này. Nhưng tất nhiên là không phải bạn gái, cho nên điều này không quan trọng.
Bộ dạng vô tình của Giang Thần khiến cho Liễu Dao vừa bực mình vừa buồn cười. Cô gái nhỏ này cùng lúc bĩu môi, rồi đưa ngón tay nhẹ nhàng chọc ngoáy vùng hông của hắn một cái. Đương nhiên, cô ấy sẽ kiểm soát lực và chọc đúng chỗ. Nó sẽ chỉ khiến Giang Thần cảm thấy sướng khoái mà không gây ra đau đớn.
“Của em là D cup đó nha. Anh không cảm thấy của em to hơn mấy cô gái đó sao?” Sau khi vui đùa cùng Giang Thần một lúc, Liễu Dao vén lên mái tóc dài lộn xộn, nhìn Giang Thần rồi khoe mẽ vốn liếng của mình một cách kiểu ngạo.
“Nào ai biết được thật hay giả chứ?" Giang Thần trêu chọc một câu rồi sở trộm ngực cô ấy một cái.
“Thế anh biết hàng của em là giả, còn của cô ta là thật chắc?" Liễu Dao không buông tha mà hỏi tiếp.
“Hả? Chẳng lẽ là thật sao" Giang Thần ra vẻ mừng rõ.
Thời đại này còn có cái gì là không thể làm giả đâu cơ chứ? Giang Thần đương nhiên không quan trọng việc đó lắm.
“Đổ đần. Chẳng lẽ anh sở soạng lâu như vậy mà vẫn không nhận ra sao?" Nói xong, trên mặt Liễu Dao đỏ bừng, trừng mắt trách móc Giang Thần một câu.
Dáng vẽ kiều mị đó không khỏi khiến Giang Thần chào cờ một lần nữa.
Để ý thấy ánh mắt rực lửa của Giang Thần khiến cho mặt Liễu Dao càng đỏ hơn một chút. Mặc dù Giang Thần không giỏi về mặt kĩ thuật cho lắm, nhưng bù lại hắn lại có một thể lực gần như không biết mệt mỏi, sức bền và khả năng hồi phục..... Liễu Dao chỉ cần hướng dẫn thêm một chút là có thể được tận hưởng khoái cảm như lên Thiên Đàng.
10NP = bạo 2 chương
50TT = bạo 2 chương