Mục lục
Ta Có Phòng Riêng Tại Tận Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 94: Trở về Đệ Lục Quảng Trường (1)

Cuối cùng, Giang Thần và Tôn Kiều sắc mặt ửng hồng cùng rời khỏi phòng dưới đất.

Bởi vì dáng dấp Giang Thần thật sự là quá mức thối, dẫn đến Tôn Kiều nổi giận dùng sức tàn nhẫn mà nhèo mấy cái ở bên hông của hắn. Nhưng mà Tôn Kiều nổi giận lại nhất thời không đứng vững, lảo đảo một cái suýt chút nữa té lộn mèo.

"Cẩn thận một chút." Giang Thần vội vàng ôm lấy Tôn Kiều, làm bộ dáng vẻ cái gì cũng không biết, giả vờ "Trách cứ" vỗ một cái ở trên mông Tôn Kiều.

Tôn Kiều nhìn dáng dấp Giang Thần mà cắn răng đến mức vang lên khanh khách, dáng vẻ giận dữ và xấu hổ kia khiến cho Giang Thần cảm thấy hả giận.

"Bại hoại. . ." Nín nửa ngày, Tôn Kiều thường thường thô tục chỉ có thể nói ra một từ không có lực sát thương như thế. Tuy rằng ánh mắt kia tràn đầy giận dữ và xấu hổ, nhưng cũng không giấu được tình ý dào dạt trong đó.

"Kinh nghiệm phong phú" Giang Thần làm sao có khả năng buông tha chi tiết này?

Dùng sức hôn một cái trên môi Tôn Kiều, sau đó Giang Thần liền cợt nhả thừa dịp Tôn Kiều còn không có phản ứng lại chạy đi. Hắn cũng không muốn bị Tôn Kiều  bắt nạt sau khi tỉnh hồn lại.

Tên ngốc này. . .

Tôn Kiều nhìn phương hướng Giang Thần rời đi, tức giận đến dậm chân, muốn đuổi theo hắn, nhưng bởi vì bắp chân như nhũn ra mà chỉ có thể đứng đó vịn tường.

Tựa hồ kỹ thuật có chút lợi hại. . .

Tôn Kiều đỏ mặt lên, chân nhỏ thoát lực suýt chút nữa ngã chổng vó, vội vàng đỡ lấy vách tường một bên.

Tàn bạo mà trừng mắt bóng lưng Giang Thần, Tôn Kiều tỷ hạ quyết tâm, mối thù nhất định phải trả!

FU-CK! Chờ buổi tối tỷ tỷ lại xử lý ngươi! . . .

-

-

Đi tới bên cạnh bể bơi, Giang Thần hít vào một ngụm khí lạnh.

Tê. . .

Nhiều Hoàng Kim như thế, chỉ sợ nặng trên mười tấn. 1 tấn Hoàng Kim thể tích cũng là 0.051 thước vuông, mà một đống thỏi vàng nơi góc tường hồ bơi, nhìn qua đã hơn một nửa lập phương. Giang Thần lấy cái cân điện tử đến, thô sơ giản lược cân đo một lần từng nhóm Hoàng Kim.

Tổng cộng là 12.2 tấn Hoàng Kim, ít nhất cũng là năm trăm triệu đô la mỹ!

Giang Thần âm thầm líu lưỡi, tuy nói đã sớm chuẩn bị, nhưng nhìn thấy một số tiền của phi nghĩa lớn như thế, trong lòng vẫn kích động không thôi.

Hít sâu một hơi, Giang Thần cũng không có lập tức cho Hoàng Kim vào trong không gian chứa đồ. Việc này trước tiên không vội, ngày mai hắn còn phải đi Đệ Lục Quảng Trường một chuyến, để trống không gian chứa đồ sẽ giao dịch được nhiều thứ hơn. Ngược lại những Hoàng Kim này thả ở chỗ này cũng sẽ không chạy, chờ xử lý xong chuyện bên này, lại về hiện thế đi xử lý chuyện Hoàng Kim cũng không trễ.

Nếu như bây giờ xuất phát, chỉ sợ tới Đệ Lục Quảng Trường đã là buổi tối. Thế là Giang Thần chuẩn bị sáng mai lại khởi hành, còn thời gian còn lại của ngày hôm nay, liền làm chút chuẩn bị cho ngày mai xuất phát.

Nghĩ như thế, Giang Thần về tới gian phòng thuộc về mình, từ trong phòng lấy ra khẩu súng trường PK2000 đã lâu không gặp, leo lên ngắm tháp bằng gỗ ở bên trên tường vây do Tôn Kiều dựng.

Cầm thân súng có cảm giác rất an toàn, cùng một loại cảm giác khoa học viễn tưởng không rõ.

Mở khóa an toàn, kéo chốt súng lên.

Giang Thần hít sâu một hơi, giơ nòng súng lên, xuyên thấu qua ống nhắm khóa vào một khuôn mặt khô gầy mà dữ tợn, bóp cò súng.

Ầm!

Nòng súng phụt lên, một tia khói xanh khuếch tán ra.

Viên đạn lao vào trong ngực Zombie, cũng không có trực tiếp làm nó mất mạng. Zombie bị bắn trúng, tứ chi nó bay nhảy như là đột nhiên bị thức tỉnh, nhưng không cách nào đứng lên.

Rõ ràng nhắm chính xác vào đầu, bắn trúng đích lại là ngực. . .

Giang Thần cười khổ một cái, lần thứ hai nhắm con mắt về phía ống nhắm.

Zombie bị bắn trung gây ra tiếng động, làm cho những đồng loại động tác chậm chạp ở phụ cận dần dần áp sát về phía nó. Nhưng mà phụ cận cũng không có khí tức của người sống, Zombie cũng không có tìm kiếm tới công kích, chỉ di chuyển lung tung không có mục đích ở phụ cận.

Đầu ngắm trên dời.

Ầm!

Nòng súng lần thứ hai phun ra lửa, lần này Giang Thần không có bắn vào khoảng không, đánh nát bét đầu con Zombie kia, để lại một đống máu óc màu đen.

"4 lần tác chiến ống nhắm quang học bên trong khoảng cách thích hợp, nếu như ngươi nhất định phải sử dụng trong loại khoảng cách này mà nói. . . Ta kiến nghị ngươi tiêu điểm điều chỉnh đến 100 mét." Thanh âm Tôn Kiều mang theo một chút chế nhạo, chẳng biết lúc nào nàng đã đứng ở phía sau Giang Thần.

"Híc, ở đâu?" Giang Thần đột nhiên nhớ lại trước đây chơi qua một game tên là tập kích vũ trang 3, súng ống bên trong đó tựa hồ chỉ cần bấm máy là có thể thông qua điều chỉnh tiêu điểm thích ứng các loại khoảng cách tác chiến.

Chỉ có điều, trên thực tế cũng không có nút “page-up” để bấm nha. . .

"Ở chỗ này." Tôn Kiều chỉ chỉ điểm điểm nút xoay mặt bên ống nhắm.

Cầu Ngọc Phiếu để bạo chương ạ .

10NP = bạo 3C

20NP = bạo 6C

50NP = bạo 15C

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK