Mục lục
Ta Có Phòng Riêng Tại Tận Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 98: Nội Quyển (3)

Đùa giỡn, lẽ nào Đệ Lục Quảng Trường sẽ thiếu bò thịt biến dị sao? Chỉ là người bình thường không mua nổi thôi.

Nghĩ tới đây, Triệu Thần Võ lắc lắc đầu, trước tiên đặt phần tài liệu này ở một bên.

Nhìn đồng hồ đeo tay một cái, Triệu Thần Võ cảm thấy có chút đói bụng, thế là hỏi thư ký của hắn, "Bữa trưa chuẩn bị xong chưa?"

"Đúng rồi, ông chủ của ta. Xác nhận lần thứ hai, cơm trưa hôm nay vẫn là Cà ri gà sao?" Thư ký dùng giọng điệu rất chuẩn đáp.

Thấy Triệu Thần Võ gật gật đầu, vị nữ thư ký kia mới xoay người rời khỏi phòng, chỉ chốc lát sau liền bưng một đĩa cơm Cà ri gà nóng hổi trở về.

Mùi thơm của cà ri kia chính là độc nhất, khiến cho Triệu Thần Võ nhanh chóng chảy nước bọt, không khỏi thèm ăn nhỏ dãi, cầm lấy chiếc đũa liền bắt đầu ăn không có chút hình tượng nào. Nhìn ông chủ ăn ngon như vậy, nữ thư ký đứng ở một bên cũng không nhìn được nuốt nước bọt, có điều nàng biết đây cũng không có phần của nàng.

Cà ri chỉ mấy có khối thịt gà như thế, chỉ đáng giá trên 20 Á Tinh! Tương đương với giá cả ở hai đêm tại khách sạn Thiên Đường Đảo.

Đây còn chưa phải là then chốt, chủ yếu là có tiền cũng không thể mua được!

Quãng thời gian trước, sở giao dịch vòng ngoài thu mua 20 hộp đồ hộp loại này, cũng tiến hành bán cho nhân sĩ thượng lưu trong Nội Quyển với giá cả mỗi hộp 60 Á Tinh. Triệu Thần Võ cũng chỉ là bằng vào thân phận Hội ủy viên mười người, mới mua được một phần. Cũng may là không phải là bán đấu giá, bằng không giá tiền này có khả năng còn đội giá lên cao hơn không ít.

Liền một hộp đồ hộp như thế, Triệu Thần Võ còn rất keo kiệt mà chia nó làm ba phân để ăn.

Triệu Thần Võ cũng đã từng điều tra tăm tích người bán ra đồ hộp kia, có điều lại nghe nói hai người kia mới vừa ra khỏi cửa liền bị một người của tổ chức tên là Hôi Cổ dong binh đoàn theo dõi, sống hay chết cũng không ai biết. Lúc biết được tin tức này, Triệu Thần võ bị tức đến vỗ bàn, thăm hỏi một lần mười tám đời tổ tông của Hôi Cổ dong binh đoàn kia, suýt chút nữa phái ra thủ hạ giáo huấn nhóm người ngu xuẩn này. Có điều do trở ngại thân phận, Triệu Thần Võ cuối cùng vẫn không có ra tay, dù sao mặc dù người ta theo dõi người  ở bên trong, nhưng mà ra tay ở bên ngoài, cũng không tính phá hoại quy củ. Nếu như hắn động thủ, đó mới chính là phá hoại quy củ.

Một chút "Bảo bối" cuối cùng đã đi xuống bụng, Triệu Thần Võ chép chép miệng, lắc lắc đầu liền để sự việc của thứ mỹ vị Cà ri gà này ra khỏi đầu. Tuy rằng rất tò mò đồ hộp thịt bò kho bị bạn cũ Đinh lão bản mua đi là có vị gì, nhưng nói không chừng người ta đã sớm ăn sạch sành sanh.

Huống hồ, nói sao thì hắn cũng là người làm đại sự, không thể cứ nghĩ tới chuyện ăn uống mãi.

Từ trên bàn làm việc lấy ra một tờ văn kiện, công ty đưa vào một vài vấn đề trên hoạt động còn cần hắn tự mình xem qua mới được.

Lúc này, khóe mắt hắn đột nhiên quét đến tấm tin tức báo cáo kia, đột nhiên một loại cảm giác không rõ hiện lên trong lòng.

Ồ. . . Cái tên Giang Thần này, sao lại nhìn quen mắt như thế?

Thật giống đã gặp qua ở nơi nào, ở chỗ nào? . . .

-

-

Nếu để cho Giang Thần biết, đồ hộp hắn bán cho sở giao dịch vòng ngoài bị đại lão của Đệ Lục Quảng Trường cẩn thận từng li từng tý chia làm ba phân ăn, không biết có thể cười chết hay không.

Nói chung, giờ khắc này Giang Thần vẫn sống rất thích ý.

Bên trong toàn bộ biệt thự sang trọng là của hắn, tuy rằng mây phóng xạ và ánh mặt trời biến chất kia không cách nào để cho người ta sản sinh tâm tình tốt như đang nghỉ phép, nhưng Giang Thần vẫn rất hài lòng một số phương tiện của biệt thự này.

Tỷ như, cái kho an dưỡng kia.

Cả người nằm vào, thoải mái giống như là toàn thân bao bọc quả đông vậy. Hô hấp hô hấp không khí trong lành, cảm thụ được xúc cảm trơn tuồn tuột khắp toàn thân từ trên xuống dưới, Giang Thần cảm thấy mỗi một cái lỗ chân lông khắp toàn thân mình từ trên xuống dưới giống như đều được thư giãn.

Nơi này tuy rằng không bằng khách sạn Hilton phong cảnh tươi đẹp kia, nhưng thắng ở hàm lượng khoa học kỹ thuật cao! Quả nhiên khoa học kỹ thuật là đồ tốt,. . .

Giang Thần đi ra ngoài từ bên trong kho Dưỡng Sinh, cảm thấy lỗ chân lông toàn thân đều lạnh sưu sưu. Nói về góc độ thanh khiết, hiệu quả này so với rửa ráy tốt hơn không biết bao nhiêu lần. Đừng nói là chất nhờn trên da, coi như là dơ bẩn cấp bậc vi khuẩn cũng bị thứ đồ chơi này thanh lý sạch sẽ.

Đồng thời, dịch nuôi cấy thông qua chấn động tiến hành xoa bóp chính xác mỗi cái huyệt đạo của Giang Thần, chẳng những có thể giảm bớt mệt nhọc, hơn nữa hữu ích khỏe mạnh.

Món đồ này là đồ tốt, có nên mang về một máy hay không? Giang Thần không khỏi vuốt cằm suy tính rất chăm chú, hắn thực sự quá yêu thích món đồ này.

Cầu ngọc phiếu ạ .....

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK