Chương 65 : Xã hội thượng lưu (3)
Nếu như Giang Thần nghe được vấn đề của ông ta, chỉ sợ sẽ cười vào mặt gã một phen. Không phải tám phần mười mà là cả mười phần. Kỹ năng cận chiến lợi hại đến đâu, sức mạnh và tốc độ phản ứng của Giang Thần đều có thể nghiền ép gã. Đây căn bản là không ngang kèo, ..
Tuy nhiên khi phát hiện Giang Thần chỉ là đi ăn uống từ nãy tới giờ, hắn ta lại không khỏi bắt đầu hoài nghi phán đoán của chính mình.
Có thể, suy nghĩ của hắn chỉ là trùng hợp. . . Đồng nghiệp sao?
Vì để tìm hiểu thực hư của người này, sau khi hỏi ý kiến của đội, Bruce mới dám đi tới tiếp cận cậu ta.
"Vậy là tốt nhất. Chúc ngài bữa tối vui vẻ" Bruce khẽ mỉm cười, hướng về Giang Thần nâng chén.
Xác nhận được thân phận Giang Thần xong, Bruce cũng không vội rời đi mà là cùng Giang Thần trò chuyện câu được câu không.
Giang Trần tưng tửng, trong lòng cũng có chút tò mò về cuộc sống của những lính đánh thuê hợp pháp này ở nước ngoài. Vì vậy nên hắn rất vui vẻ cùng Bruce trò chuyện.
". Lần đó ở Ukraine, chúng tôi hộ tống một quan chức cấp cao của chính phủ ra tiền tuyến và gặp phải một cuộc phục kích trên đường, Rượu đã qua vài chén, Bruce càng kể càng hưng phấn, "Tôi hoài nghi là khủng bố, bọn họ sở hữu hỏa lực rất mạnh. Cuối cùng chúng tôi phải cố thủ trong một tòa nhà lớn, chờ đợi xe tăng của chính phủ tới giải vây. . ."
Bởi vì không phải bí mật gì, vì lẽ đó Bruce cũng không có quá nhiều ẩn giấu. Từ bên trong lời nói của Bruce, Giang Thần đại loại hiểu rõ đến bọn họ là nhân viên an ninh thuộc Blackwater International, chủ yếu phụ trách nghiệp vụ ở nước ngoài, cũng chính thứ gọi là lính đánh thuê.
Tên Bruce này cũng là một tên lão làng. Trước khi giải ngũ từng tham gia chiến trường Iraq.Sau khi chiến tranh kết thúc mới gia nhập Blackwater.
"Nếu là tùy tiện tâm sự, Giang Thần anh cũng kể về mình đi, tôi rất hiếu kì. Với mức lương của mình, tôi không đủ khả năng để sống trong một biệt thự biển sang trọng với hàng nghìn đô la một ngày" Bruce có chút ngạc nhiên.
"Kiếm tiền chính là dùng để hưởng thụ. Nếu không thì phải giữ lại mua quan tài sao?" Giang Thần cười đáp, đồng thời đã bắt đầu cắt miếng beef steak ra làm ba.
"Là tôi thô lỗ. Nếu như là chuyện làm ăn không thể tiết lộ, Giang Thần anh cũng không cần phải nói." Bruce dùng đĩa ăn đem một miếng thịt gà nhét vào trong miệng, hành động thành thạo hoàn toàn không giống như người liếm máu trên đầu con dao.
"Cũng không phải là không tiện. Đơn giản mà nói thì chính là công việc kinh doanh liên quan tới vàng" Giang Thần nhấp một ngụm rượu vang đỏ, về mặt thoáng thần bí nói.
"Ồ? Làm việc ở Nam Phi sao? Đó là chỗ tốt. Bruce cười cợt.
"Không, ngay ở Châu Á" Giang Thần lắc lắc đầu, điều này làm cho Bruce cảm thấy có chút kinh ngạc.
"Thứ cho tôi nói thẳng. Ở trong ấn tượng của tôi, Châu Á có vẻ như cũng không phải là điểm nóng gì. Có thể làm ăn ở đây sao?" Bruce thoáng nhíu nhíu mày, hỏi.
"Không nhất thiết phải như vậy. Có rất nhiều doanh nghiệp ở biên giới. Chúng tôi bình thường đều dùng vàng để thanh toán" Giang Thần thuận miệng nói bậy,
Bruce nghe vậy rồi cười cợt, không lên tiếng nữa.
Có rất nhiều thứ không tiện nói ở đây, huống hồ lấy thân phận của hắn mà nói lại càng là như vậy. Nghĩ đến buôn bán vận chuyển qua biên giới chỉ có hai loại: một loại là súng đạn, một loại khác là ma tuý. Bất kể là cái gì đi chăng nữa, những thứ này đều là chuyện không nên bàn luận nơi đông người. Vì lẽ đó loại tiệc này thường sẽ sắp xếp những phòng riêng, nơi đó chính là nơi để các thương nhân có thể thỏa thuận làm ăn với nhau.
Nơi này không thiếu những người buôn lậu ma túy, kinh doanh phi pháp súng đạn. Cũng không thiếu những nhân vật được FBI để mắt tới. Ở nơi công cộng mà tò mò quá mức cũng không phải phép.
Buổi tiệc kết thúc một cách tốt lành, Sau khi bài phát biểu sinh nhật lãng mạn của hoàng tử với công chúa kết thúc, những kẻ giàu có cũng lần lượt ra bên ngoài.
Giang Thần cũng theo dòng người chuẩn bị rời đi. Bruce hướng về Giang Thần đưa ra danh thiếp của mình, sau đó liền cùng Giang Thần tạm biệt.
Sở dĩ cùng hắn hàn huyền lâu như vậy, mục đích chủ yếu vẫn là thăm dò. Hiện tại tiệc tối đã kết thúc, hắn tự nhiên không có lí do gì mà tiếp tục ở lại.
Xem qua một chút, Giang Thần tùy ý đem tấm danh thiếp cho vào trong ví.
Tương lai gặp nhau là không lớn, dù sao Giang Thần cũng không tính gây ra động tĩnh lớn ở đây. Nhưng cứ dựa theo nguyên tắc, Giang Thần vẫn là nhận lấy tấm danh thiếp.
Đôi lời Dịch Giả :
- Hiện Truyện Đang Đua TOP event Trung Thu ( còn 2 ngày nữa )
- Độc giả yêu quý có ngọc phiếu thì quăng cho truyện nhé, không cần 1 cục to đùng đâu, có quăng là được, mặt truyện sẽ được xuất hiệp trên top và tạo động lực cho dịch giả bạo chương và ra chương nhanh hơn. Cảm ơn mọi người rất nhiều!!!