Chương 63 : Xã hội thượng lưu (1)
Dù sao cũng là tiệc rượu tư nhân, vì lẽ đó cho nên tính chất buổi tiệc vô cùng rộng rãi, cũng không có những thứ thường thấy trong phim điện ảnh. Nhưng mặc áo như đi tập thể dục giống Giang Thần, vẫn đúng là chỉ có mình hắn. Cũng không thể trách hắn là quê mùa được. Dù sao Giang Thần vẫn là khách du lịch, làm sao có thể chuẩn bị quần áo chỉnh tề?.
Âm thanh piano trang nhã được phát trên sân khấu ngay phía trước phòng ăn, những người nổi tiếng từ mọi tầng lớp xã hội đến đây vào kỳ nghỉ đang cầm những ly rượu vang để tìm kiếm người chung chí hướng, quây lại thành một vòng tròn mà nói chuyện. Nhưng Giang Thần lại khác hẳn với phần còn lại, bưng đĩa đi khắp xung quanh, luẩn quẩn gần những bàn bày la liệt những sơn hào hải vị. Những cuộc nói chuyện xã giao xung quanh đều không thể gây nên hứng thú cho hắn.
Hừm, mẹ nhà nó miếng beef steak này ngon quá. . .
Giang Thần rất nhàn nhãn tận hưởng, thoả mãn gật gật đầu. Sau khi ăn xong còn học theo lấy khăn khẽ chùi chùi mỡ bám quanh miệng. Khặc khặc, đồ ăn vẫn là đồ ăn, nếu như ăn còn phải giữ hình tượng, vậy thì suốt ngày sẽ làm một thằng nhà quê, không chừng sẽ bị bảo vệ đem đá đít đuổi ra bên ngoài. . .
Giang Thần bưng rượu vang đỏ, giương mắt nhìn nhân vật chính của buổi tối ngày hôm nay.
Chà chà, không thể không nói mấy tên nhà giàu Ả-rập này quả thật có tiền. Đối với vị Vương Phi kia mà nói, quả thực là một bậc hồng nhan họa thủy. Thân hình chỗ lỗi chỗ lõm cân đối, còn có vòng eo lá liễu thon thả. Sống mũi cao thanh tú, lông mày thon dài. Vị công chúa này mang vẻ đẹp của người con gái phương Đông cùng thân hình của con gái phương Tây. Giữa những cử chỉ của cô ấy lại có một khí chất đoan trang và nữ tính.
Không có khăn trùm đầu? Nói vậy chắc hẳn là người đến từ Li-ban.
Trên cổ tay của vị công chúa kia còn có Kim Cương sáng loáng. Giang Thần không đoán được giá. Nhưng dựa vào hình dáng, chắn chắn phải tầm hơn tỷ, hơn nữa còn là đô-la Mỹ.
Đứng bên cạnh là một hoàng tử khá đẹp trai. Nhưng Giang Thần đối với đàn ông không có hứng thú, vì lẽ đó cũng là không quan sát quá nhiều. Bối cảnh xung quanh hai nhân vật chính chắc cũng là ông trùm vũ khí hay ông trùm dầu mỏ nào đó. Cũng có mấy người mang nét mặt Châu Á, nhưng Giang Thần không thể nhìn ra quốc tịch của bọn họ.
Phần còn lại của bữa tiệc là mấy người trong giới thượng lưu túm năm tụm ba ở một chỗ, quây xung quanh trung tâm hội trường.
Giang Thần ở trong đó nhìn thấy không ít khuôn mặt quen thuộc. Ví dụ như nữ hoàng âm nhạc gì gì đó, còn có tên đầu trọc đóng gay pỏn. . .
Có thể nhìn thấy nhiều danh nhân ở đây như vậy, Giang Thần cũng là không khỏi hơi kinh ngạc. Tuy nhiên hắn cũng không phải fan hâm mộ, vì lẽ đó cũng không có tới xin chữ kí làm gì.
"Yanayev, không biết tại sao ngài lại chọn tổ chức kỷ niệm khoảnh khắc tuyệt vời cho thể thiếp của mình ở phương Đông huyền bí này?"
"Ha ha, tôi rất yêu thích nơi này. Lần trước là ở Hawaii, tuy nhiên nơi này phong cảnh cũng rất tốt, hơn nữa không có nhiều những tên phóng viên đáng ghét"
Phóng viên đương nhiên là có, nhưng đều bị công an gọi lên uống chè. Ví dụ như về vấn đề hộ chiếu, thủ tục, à ừm, chứng minh thân phận của bản thân. Cho dù những con quỷ ngoại quốc mang theo máy ảnh có nhảy nhót háo hức đến đâu, thì dù sao chúng cũng không cho phép bạn đi.
Phối hợp để xử lí theo trình tự pháp luật quan trọng hơn hay tin tức quan trọng hơn? Muốn đi? Có thể, chỉ cần ngoan ngoãn ở lại đến khi hết thời gian. Nếu không thì người có thể xuất trình giấy phép nhập cảnh.
Không thể không nói, cách đối phó này của đất nước có lúc còn hiệu quả hơn mấy nơi tư bản chủ nghĩa.
Khi Ở Hawali, Yanayev không thể không bỏ tiền ra để nhờ xã hội đen làm giúp những chuyện như vậy. Lại tiêu thêm một khoản tiền để bôi trơn cho cảnh sát. . .
Những dịch vụ từ đất nước khiến một tên Trung Đông giàu có không có nơi để tiêu như hắn thực sự hài lòng.
Cũng chính bởi vì hoàng tử Yanayev mỗi lần đều xử lí việc riêng của bản thân một cách chu toàn nên hắn cùng những người bạn “nhạy cảm" kia mới có thể vượt xa ngàn cây số tới đây để ăn tối. Tuy nói Yanayev rất hiếu khách khi mời tất cả những người “hợp lệ" bên trong khách sạn tới tham dự, nhưng cũng không phải tất cả mọi người ở nơi này đều là khách. Ví dụ như ông trùm dầu mô kia đang cùng hắn chuyện trò vui vẻ.
Cũng rất thú vị, để tham gia vòng kết nối đầy “tài nguyên" này, nhiều người thậm chí đã đặt phòng hạng sang trong vài đêm.
Giang Thần có thể đặt được một căn phòng biệt thự biển đất nhất vào thời điểm này quả thật là một điều may mắn. Trước khi đến hắn chưa từng nghe nói sẽ có một kẻ tại to mặt lớn nào từ Trung Đông sẽ tổ chức tiệc rượu cả.
Đôi lời Dịch Giả :
- Hiện Truyện Đang Đua TOP event Trung Thu ( còn 2 ngày nữa )
- Độc giả yêu quý có ngọc phiếu thì quăng cho truyện nhé, không cần 1 cục to đùng đâu, có quăng là được, mặt truyện sẽ được xuất hiệp trên top và tạo động lực cho dịch giả bạo chương và ra chương nhanh hơn. Cảm ơn mọi người rất nhiều!!!