Mục lục
Ta Có Phòng Riêng Tại Tận Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 68 : Lời mời của Roberts (1)

Sáng hôm sau, khi những tia nắng ban mai đầu tiên chiếu vào bên trong căn phòng, Giang Thần mơ màng tỉnh dậy từ trong giấc chiêm bao.

Sau khi được tiêm thuốc biến đổi gen, cơ thể của hắn càng ngày càng mạnh mẽ. Mạnh tới mức hắn giống hệt một chiếc máy bay chiến đấu. Tối qua hắn đã “bắn” cho Liễu Dao không biết bao nhiêu phát rồi đánh một giấc thật say. Nhưng khi sáng nay thức dậy, thậm chí một chút cảm giác uể oải trên cơ thể cũng không có.

(tất cả những đoạn có sử dụng nhấn nhá, chơi chữ hay nói tếu như bên trên đều là do nhóm đặc biệt thêm vào mà không làm biến đổi nội dung cốt truyện - điều làm nên sự khác biệt với convert khô khan và truyện tranh cắt xén)

Giang Thần mở EP lên quan sát. Chiếc EP này không có hiện giờ. Nó chỉ giống như một món đỏ đắt tiền kỳ quái được đeo trên tay mà thôi.

Tên người dùng: Giang Thần

Tình trạng cơ thể:

Sức mạnh cơ bắp: 25

Sức mạnh xương cốt: 27

Khả năng phản xạ thần kinh: 29

Hoạt động của tế bào não: 14

Ba chỉ số đầu tiên chỉ tăng thêm có 1, 2 điểm. Có vẻ như dược hiệu của thuốc biến đổi gen đã phát huy hoàn toàn rồi. Nếu muốn tăng thêm sức mạnh của cơ thể thì chỉ còn cách thông qua rèn luyện hoặc dùng những thứ có được hiệu cao hơn để đạt được.

Cái chỉ số ảo ma kia của Tôn Kiều, Giang Thần chỉ nghe loáng thoáng qua từ miệng của cô. Dường như phải đối diện sự thử thách, đối mặt với bờ vực của tử thần thì mới có thể khai phá thêm tiềm lực đang ẩn bên trong bộ gen.

Tôn Kiểu cũng giống Giang Thần, cũng dùng thuốc biến đổi gen. Nhưng chỉ số của cô, Giang Thần phải tiến vào trạng thái “Cuồng Hóa" thì mới có thể miễn cưỡng chạm tới được. Có thể tưởng tượng ra rằng cô đã từng phải đối mặt với những nguy hiểm nhường nào.

Vứt chuyện đó ra khỏi đầu, Giang Thần tắt EP đi, đôi mắt đảo sang Liễu Dao vẫn còn say ngủ nằm ở bên cạnh. Điều khiến cho người ta kinh ngạc chính là gương mặt điểm tĩnh khi ngủ của cô, cộng thêm mái tóc rối bù và bộ ngực sữa đầy đặn không phòng bị một chút nào. Trông cô chỉ như một thiếu nữ bình thường.

Đáng tiếc rằng cô gái này mặc dù ngon nhưng. . . Khặc khặc.

Giang Thần không đánh thức cô dậy, lắc lắc đầu xua đi những dục vọng tích trữ bên trong. Hắn nhẹ nhàng ngồi dậy từ trên giường rồi mặc quần áo lên. Sau một đêm chiến đấu, Giang Thần không cần nghỉ ngơi. Nhưng cô thì chắc chắn sẽ mệt tới mức ăn không tiêu nổi.

Tựa mình vào lan can trên sân thượng, ngửi mùi gió biển đập vào mặt. Giang Thần tay cầm một ly rượu đỏ, im lặng đợi chờ mặt trời mọc.

Nhàn nhã, thỏa mãn, xa xỉ. ..

"Kế tiếp. . . Mình còn có điều gì chưa thỏa mãn nhỉ?" Giang Thần tự lẩm bẩm suy tư.

)

Từ sau khi trở lại thế giới này, tâm trạng căng như dây chão trước kia như được giải tỏa hết,

Những hình ảnh máu tanh ở bên trong đầu hắn đã nhạt nhòa đi không ít. Hắn cảm thấy giá trị SẠN của mình đã quay về mức bình thường như trước đây.

Hắn thở dài. Mặc kệ có thích hay không, Giang Thần vẫn nhấp một ngụm rượu vang đỏ chua loét.

"Honey à. Sao mới sáng sớm đã ra uống rượu vang đỏ thế. Nó không tốt cho vị giác đâu"

"Ồ? Em dậy rồi sao" Giang Thần hơi sững sở, nghiêng đầu cười cợt.

"Ừm" Liễu Dao khẽ vuốt lại mái tóc bị gió biển thổi rối bù. Vì không mang quần áo gì theo cho nên hiện tại cô chỉ mặc mỗi bộ áo tắm. Bây giờ đứng trong gió, trông dáng vẻ vô cùng thướt tha.

"Vậy thì cùng anh ngắm mặt trời mọc đi" Giang Thần quay đầu lại, rượu vang đỏ được hắn tiện tay đặt lên trên bàn.

Liễu Dao lẳng lặng mà đi tới bên cạnh Giang Thần, người hơi sát cạnh hắn rồi tựa vào lan can. Góc nghiêng của khuôn mặt cô được ánh mặt trời buổi sớm mai chiếu vào khiến kẻ nhìn lén như Giang Thần không khỏi có chút ngây dại.

"Anh nhìn em hay là nhìn mặt trời mọc thế?"

"Anh ngắm mỹ nhân và mặt trời mọc" Giang Thần cười cợt, đưa mắt nhìn về phía đường chân trời xa xăm.

"Anh có chút không hiểu nổi"

"Hả?" Liễu Dao vén vài sợi tóc xõa xuống mặt, đáp lại vẻ mặt hoang mang của Giang Thần.

"Em rất đẹp và cũng rất thông minh. Nhưng vì lý do gì mà lại không nổi đình nổi đám nhỉ.

Bộ phim “ Năm Đó " hắn cũng đã từng xem rồi. Mặc dù chỉ là hắn không tán được cô gái ấy, nhưng phim thì hắn vẫn xem sạch sành sanh.

Việc cô chỉ có một hai cảnh quay trong phim nhằm tôn lên sự bi thảm của nam chính. Thậm chí càng về sau, nỗi buồn đó càng được thể hiện rõ thông qua những hành động mà nam phụ đã gây ra cho nam chính. Mặc dù lớp trưởng lớp toán Trần Nhạc Nhạc chỉ xuất hiện trước ống kính có vài lần thôi, nhưng cô vẫn để lại một ấn tượng nhất định bên trong lòng Giang Thần.

Diễn vai phụ này, hẳn là không dễ dàng gì.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK