Mục lục
Ta Có Phòng Riêng Tại Tận Thế
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 79: Trở về (3)

". . . Coi như ngươi còn có chút lương tâm." Hạ Thi Vũ hừ lạnh một tiếng, tuy rằng vẫn mặt lạnh, nhưng Giang Thần cảm giác nàng không còn bức tức như lúc mới vừa gặp mặt.

"Buổi chiều ta sẽ theo ngươi. Trước tiên không nói chuyện làm ăn, muốn ăn cái gì cứ việc gọi, ta mời khách. Đúng rồi, thủ tục phí nào mà ngươi ứng tiền trước đó, công ty sẽ chi trả!"

Hạ Thi Vũ cũng không có khách khí, cầm lên thực đơn liên tiếp điểm chọn vài món thức ăn, sau đó lại lơ đãng nhìn Giang Thần một chút, nhưng không thể từ trên cái mặt cười híp mắt kia phát hiện một tia vẻ mặt đau lòng nào, việc này không khỏi khiến cho nàng có chút tức giận.

Thực sự là không hả giận một chút nào. . .

Không thể không khiến Hạ Thi Vũ thất vọng rồi, Giang Thần căn bản sẽ không chú ý tới tâm tư của nàng.

Còn có hơn mười vạn còn chưa xài hết đây, lần này hoàn toàn vượt ra khỏi mong muốn của Giang Thần.

"Đang suy nghĩ tâm sự gì sao?" Tuy rằng trên mặt Hạ Thi Vũ không thể hiện gì, nhưng Giang Thần vẫn nhận ra dáng vẻ nàng tựa hồ có hơi không yên lòng.

"Hừm, ta rất lo lắng cho tương lai công ty mình." Hạ Thi Vũ rất dứt khoát nói, không có một chút quanh co lòng vòng nào, "Nếu như lấy kỹ thuật mới làm phương hướng chính yếu, thành thật mà nói, loại xí nghiệp mới phát như chúng ta rất khó cạnh tranh thu được thị trường."

"Không phải đều nói không gian trưởng thành của xí nghiệp mới phát rất lớn sao?" Nghe vậy Giang Thần không khỏi cười nói.

"Đó là xí nghiệp trong tay có sức cạnh tranh nhất định. . ." Hạ Thi Vũ rất là không biết nói gì nhìn Giang Thần không hề cảm giác nguy hiểm trước một hồi, "Ngươi hiểu công nghệ cao sao? Ta đoán ngươi ngay cả toán đại học cũng đã quên không còn chút nào."

"Chuyện này còn cần đoán sao?" Giang Thần bật cười nói, "Ai tốt nghiệp rồi còn nhớ mấy món đồ kia chứ. Được rồi, ta không nhớ không có nghĩa là người khác sẽ không nhớ, Chuyện nghiên cứu ngươi tạm thời không cần bận tâm. Ta có thể sớm tiết lộ cho ngươi, phương hướng chủ công của công ty chúng ta hiện nay chính là khai phá phần mềm, tỷ như game. Sau đó coi đây là ván cầu, tiến quân điện thoại thị trường di động. . ."

"Dừng một chút đã. . ." Hạ Thi Vũ ngừng Giang Thần lại, xoa xoa huyệt thái dương, "RPG? MOBA? Hay là loại game online cỡ lớn trên PC? Cân nhắc đến hoàn cảnh thị trường hiện tại, ta kiến nghị hướng về thị trường game phát triển là được. Còn thị trường điện thoại di động. . . Đổng Sự Trưởng có ý nghĩ này là tốt, có điều làm đến nơi đến chốn mới là then chốt để một công ty phát triển khỏe mạnh."

"Ta đương nhiên biết, vì lẽ đó từng bước từng bước mà đi." Giang Thần khoát tay áo một cái, "Còn có, đây không chỉ là công ty của ta, cũng là công ty của ngươi. Ta sẽ cho ngươi 5% cổ phần, làm cho tốt."

Hạ Thi Vũ ngẩn người, không hề nói gì. Quản lý cấp cao nắm cổ phần ở bên trong công ty xí nghiệp cũng không hiếm thấy, chuyện này có hiệu quả phi thường rõ ràng với việc tăng cường lòng trung thành của cao tầng với xí nghiệp. Nhưng Hạ Thi Vũ cũng không có quá mức lưu ý, dù sao 5% cũng chỉ xem như là tỉ lệ cổ phần thường gặp.

Mãi đến tận sau này, Hạ Thi Vũ mới cảm nhận được 5% cổ phần này, là một phần của cải khiến người hâm mộ thế nào. Đương nhiên, đây cũng là chuyện sau này.

-

-

Buổi chiều Giang Thần theo Hạ Thi Vũ chạy tới cục công thương một chuyến, lại chạy tới thuế vụ cục một chuyến, bù đắp hoán tất tất cả thủ tục. Hạ Thi Vũ không hổ là nhân sự cấp cao, Giang Thần chỉ cần đi “điền vào chỗ trống”, sau đó kí tên, dán lên bức ảnh. Tất cả trình tự rườm rà, Hạ Thi Vũ cũng đã làm xong thay Giang Thần.

Giang Thần phi thường hài lòng về việc này, hắn không học được các loại kiến thức công thương chuyên nghiệp, hắn cũng không hiểu đạo lý lớn gì đó. Dưới cái nhìn của hắn, CEO có thể để cho hắn làm chưởng quỹ rảnh tay chính là CEO thật sự, CEO có thể khiến cho hắn yên tâm vung tiền chính là CEO thật. Hắn chỉ phụ trách lập ra phương hướng, nếu như những chi tiết nhỏ kia cũng phải hắn tự mình bận tâm, vậy không phải phiền chết sao.

Ở điểm này, cô nàng Hạ Thi Vũ này đúng là làm ra rất tốt, chuyện gì cũng chuẩn bị xong trước.

Cuối cùng còn thiếu một kế toán mới có thể hoàn thành thủ tục trong thuế vụ cục, Giang Thần dựa theo kiến nghị của Hạ Thi Vũ thuê một kế toán, mỗi tháng chỉ cần thanh toán 200 nguyên tiền lương đã đủ rồi. Công ty nhỏ ở giai đoạn cất bước, thường thường đều sẽ làm như thế.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK