Chương 52: Gặp lại người cũ (2)
Việc đuổi việc Giang Thần giống như thổi bùng ngọn lửa căm ghét đã nhen nhóm cháy từ lâu. Càng ngày càng nhiều người không chịu được phương thức quản lý của cô.
Sự quản lí nghiêm khắc cường độ cao chỉ mang lại hiệu quả ngắn hạn, nhưng lại mang đến những sự thù ghét lâu dài. Cô ấy không thể lúc nào cũng đứng trên chiến tuyến với những nhân viên bình thường mà yêu cầu tất cả nhân viên phải làm theo những gì cô ấy nói. Có thể yêu cầu của cô ấy là chính đáng, nhưng nó là không hợp lý.
Mức lương không cao cộng thêm những yêu cầu quy chuẩn quá mức khắt khe khiến càng ngày càng nhiều người oán giận. Và cảm xúc này được phản ánh trực tiếp trong các chi tiết của công việc và phản ánh qua kết quả bán hàng.
Tuy rằng rất xem trọng người sinh viên thực lực cao, cũng rất khen ngợi cô vì mới vào vị trí mới nhưng đã có thể gia tăng lợi nhuận cho công ty - trong vài tháng đầu nhiệm kì. Nhưng cuối cùng,ban lãnh đạo cấp cao đã loại bỏ người quản lý cửa hàng kém trưởng thành này và một số nhân viên đánh giá hiệu suất kém. Dùng những nhân tài dự bị từ công ty để thay thế những người vừa bị loại và Hạ Thi Vũ.
Người phụ nữ mạnh mẽ từng được coi là hoa khôi của trường Đại học Kinh Tế Vọng Hải này thực sự đã thất nghiệp.
Chỉ một năm ngắn ngủi.
Cô rất khốn khổ. Cô không hiểu mình rốt cuộc đã làm sai điều gì, hoặc là cô đủ nhạy bén để nhận ra điều đó, chỉ có điều đã không kịp thay đổi. Cô vẫn còn một chút ấn tượng về người đàn ông đã bị đuổi việc, hình như là từ lúc đó? Ánh mắt của Tất cả mọi người đối với cô đều không giống như trước nữa. Trước kia là kinh hãi, về sau ngoài sự kinh hãi còn kèm theo một chút thù ghét. Cho dù là những nhân viên nam đã đừng rất ân cần với cô. . .
Vết đau thất nghiệp chưa lành thì con dao mang tên “thất tình” theo đó mà đâm tới, double damage.Người bạn trai theo sau lưng như cu li ấy, lấy lí do "Bố mày quen mày nhiều năm vậy, mà muốn hôn mày cũng không cho. Ha ha, cứ giữ cái trinh tiết của nợ ấy đến già đi. . " mà rời bỏ cô. Hay bởi vì đã không thể chu cấp tiền cho hắn nữa, tên bạn trai đối với những cuộc điện thoại bồ bịch còn chẳng thèm che giấu trước mặt cô ấy nữa.
Thật là nực cười. Hạ Thi Vũ vẫn cho rằng hắn rất yêu cô, hơn nữa là loại yêu vô điều kiện. Bởi vì chỉ có hắn theo đuổi cô lâu nhất, kể cả đã tốt nghiệp đại học vẫn còn theo đuổi, nên cô đã đáp lại tình cảm của hắn. Cô cũng không có tình cảm với hắn, hoặc là hứng thú với việc chuyển một con ruồi vo ve bên cạnh thành người đàn ông của bản thân. Chỉ có điều, cô biết rõ mình thế nào cũng phải lập gia đình, liền dựa theo phương pháp hữu hiệu nhất lựa chọn người theo đuổi cô lâu nhất kia.
Kết quả, hiện thực rất rõ ràng đã phản bội cô ấy. Nói thật sự, cô đã suýt chút nữa yêu người đàn ông kia.
Chỉ vì không cho hôn môi? Chỉ là không cho hủ hỉ? . . . Lẽ nào cái gọi là “thử thách tình yêu” ấy cũng không thể chịu nổi sao? Hạ Thi Vũ rất nghi hoặc. Cô rõ ràng đã trả lời hắn rồi, đêm tân hôn mọi thứ đều sẽ thuộc về hắn.
Tuy nhiên, đây không phải là điều khiến cô đau đầu nhất.
Xuất phát từ nguyên nhân trả thù hoặc cái gì khác, người đàn ông kia dùng thẻ căn cước của cô làm đặt cọc để mượn một khoản tiền, cũng chính là số tiền mua chiếc xe hơi đưa đón cô mỗi ngày kia. Bởi vì mỗi tháng cô ấy đều sẽ cho hắn một khoản tiền. Số tiền kia một nửa đều dùng để trả lãi, vì lẽ đó hắn vẫn chưa biểu hiện gì nhiều. Mãi đến tận ngày cô thất nghiệp ấy, tất cả vấn đề mới đều lòi ra.
Một chiếc xe 500 ngàn tệ, thứ này có thể không phải là một vấn đề lớn trong quá khứ. Nếu cô ấy làm việc trong hai hoặc ba năm, cô ấy cũng có thể mua một chiếc xe hơi như vậy.
Nhưng đối với thất nghiệp mà nói, chuyện này quả thật chính là một khoản tiền lớn. Tuy rằng lấy năng lực của cô, lại đi tìm một công việc mới để cầm cự khoản nợ cũng không có gì là khó. Nhưnghàng năm học sinh tốt nghiệp thực sự là quá nhiều, Thật là một cơn ác mộng nếu muốn vượt lên trên thị trường nhân tài.
Ngoài ra, tất cả những người sẵn sàng chấp nhận việc làm của cô đều mang theo một số điều kiện khiến cô cảm thấy bẽ mặt.
Lương cao? Có thể, có thể quy tắc ngầm sao? Không thể? . . . Cái kế tiếp.
Ở một quốc gia tỷ dân như vậy, người có thực lực đều nhiều vô số kể.
Càng buồn cười hơn chính là, người lái con xe mua nợ lúc này không phải là cô.
Cô nghĩ tới báo cảnh sát, nhưng bọn xã hội đen cho vay nặng lãi không không có sạch sẽ gì. Đối phương hiển nhiên cũng không phải hiền lành gì, chắc chắn sẽ không để cho cô toại nguyện.
Một người phụ nữ đường hoàng yếu đuối làm sao có thể đương đầu với một đám xã hội đen? Chỉ sợ sẽ bị ăn không còn sót cả xương.
Cô trốn khỏi căn hộ ban đầu và trốn trong một cănnhà cho thuê giá rẻ, dựa vào công việc bán thời gian để kiếm sống. Vừa hi vọng sẽ tiết kiệm được tiền để tìm kiếm tư pháp giúp đỡ vấn đề của cô, vừa khổ sở tìm kiếm việc làm trong tương lai.
Chỉ có điều, vận may của cô đã hết.
Một số kẻ lạ mặt không quen biết đã đứng trước cửa với khuôn mặt nham hiểm.
Tư thế kia, rõ ràng không phải đến nói chuyện tốt đẹp gì.