Chương 67: Cô gái bên ngoài (2)
Mới vừa vào cửa, thân thể bốc lửa ấy đã kể sát vào người Giang Thần. Liễu Dao rất chủ động dâng lên đôi môi nóng bỏng.
Cảm thấy bộ ngực đẫy đà đè lên người tới ngạt thở, còn có chiếc lưỡi nghịch ngợm khiêu khích, ngọn lửa dục vọng âm ỉ cháy trong Giang Thần bùng lên dữ dội.
Liễu Dao rất rõ những điểm mẫn cảm trên cơ thể đàn ông, đôi tay nhỏ nhắn rất nhanh đưa Giang Thần lên đỉnh.
Làm cùng với nữ nhân có kinh nghiệm thật là sảng khoải. Bởi vì các nàng biết được tất cả những điểm yếu trên người, họ sẽ chủ động kích thích chúng, đưa con người ta vào cơn sướng khoái tột cùng.
Hơn nữa, sau đó hắn không cần phải chủ động làm gì.
"Nhạc Nhạc, chúng ta cùng tắm rửa" Giang Thần thở hổn hển bên tại Liễu Dao, quần áo vướng víu đã được cô sớm lột qua một bên.
Giang Thần ngần người, trong lúc nhất thời không hiểu ý của cô ấy. Tuy nhiên thấy bàn tay nhỏ của cô vẫn chưa rời đi, trong mắt tràn đầy hứng tình, hắn lập tức hiểu ra.
Cười xấu xa một tiếng, Giang Thần rất thô lỗ ôm chặt Liễu Dao, cắn nhẹ lỗ tai cô, "Tôi không kìm được, lớp trưởng của tôi ạ."
Nước dịch lại một lần nữa rỉ ra, chảy ướt cả giường.
Bởi vì là mặc bikini, vì lẽ đó căn bản không cần phải cởi mất công. Liễu Dao vừa kịch liệt "Chống lại" "Bạn học Giang Thần" tiến công, một mặt thân thể ngoan ngoãn mà hợp tác.
Dưới nước, ghế tựa ở bãi cát. . . Đâu đâu cũng có dấu tích chiến đấu của cả hai.
"Có sướng không?" Liễu Dao nằm ở trên giường mềm mại như mèo con, yêu kiểu nhìn Giang Trần đang nằm bên cạnh.
"Tiểu Yêu tinh" Giang Thần cười mắng một tiếng, vỗ vỗ cái mông của nàng, phát ra một tiếng hờn dỗi.
Cảm nhận được chiếc giường êm ái phía sau, tiếng nhạc êm ái bên tại như xoa dịu não bộ, gió biển thoảng qua chỉ khiến người ta sảng khoái.
Thực sự là khó tả . .
Giang Thần thở dài trong lòng.
"Như thế nào bạn học Giang Thần, lớp trưởng lớp toán đích thân dạy học cho cậu, có hài lòng không?" Liễu Dao hai tay chống cầm, mặt mày hớn hở dí sát vào gò má Giang Thần, hiền hòa trêu ghẹo nói.
Người ta nói rằng đàn ông nhìn phụ nữ từ góc độ này sẽ hấp dẫn hơn bình thường.
"Rất thỏa mãn" Giang Thần cười, đưa tay vuốt ve khuôn mặt thanh tú.
Giống như đồ gốm vậy, tỉ mỉ đến từng chi tiết nhỏ.
Sau đó.
"Bạn học Giang Thần, cậu nên biết tự trọng." Cảm nhận từng bắp thịt rắn chắc nóng hổi, Liễu Dao không khỏi có chút rỉ nước. Nhưng mà lúc này bỗng dựng đứng lông mày, câu nói vừa rồi chính là “Từ chối".
Không hổ là diễn viên. Mặc dù là phim cấp 3, nhưng kỹ năng diễn thật không có gì để bàn cãi!"Đẹp" Giang Thần thành thật đáp, lại càng nghịch ngợm rũ tung mái tóc dài của cô ra.
"Nhắc mới nhớ, bạn gái của anh đâu?" Liễu Dao đột nhiên chuyển hướng đẻ tài, trong đôi mắt nhu nhuận hiện lên vẻ dã tâm.
"Tôi đẹp không
"... Ở một thế giới khác" Xem như là người ở thế giới khác đi. Nếu như xem Tôn Kiểu như vậy, quả thực Giang Thần cũng không nói dối
Chỉ có điều, câu nói này khi qua tại Liễu Dao thành đã qua đời. Thân phận của Giang Thần ngay lập tức thay đổi từ một người giàu có tự mình đến Tam Á trở thành một người giàu có với sự nghiệp thành công nhưng lại lận đận trong chuyện tình cảm. Điều này làm cho ánh mắt Liễu Dao càng hừng hực.
Hơi biểu lộ vẻ mặt đau buồn, Liễu Dao đem đầu Giang Thần nhẹ nhàng ôm vào trong lỏng ngực, dùng dáng vẻ dịu dàng khẽ an ủi vết thương lòng.
Ở trong mắt của cô, Giang Trần cảm xúc im lặng biến thành trầm mặc.
Dù vậy nhưng Giang Thần cũng lười giải thích, chỉ là lẳng lặng mà hưởng thụ những động tác mờ ám của Liễu Dao. Tiểu huynh đệ vừa gục trước đó không cam lòng mà ngóc đầu lên.
Nhận ra được “cử động" trên cơ thể của Giang Thần, Liễu Dao đưa ngón trỏ ra nhẹ nhàng vuốt lồng ngực hắn, ngăn cản Giang Thần đang chuẩn bị đứng dậy.
"Việc này giao cho em." Liễu Dao cười quyến rũ, sau đó lười biếng di chuyển thân thể, cúi đầu xuống phía dưới.
Sau một hồi bận rộn, Liễu Dao ở trước mặt Giang Thần như không có chuyện gì xảy ra mà tận thưởng thành quả chiến thắng. Nhận ra được sự hưng phấn của Giang Thần, Liễu Dao có chút đắc ý mừng thầm.
"Có tốt hơn không?"
"Tốt vô cùng, cảm giác như sắp lên mây vậy." Giang Thần khuếch đại.
"Đi du lịch một mình có cô đơn không?" Từ một bên lấy ra khăn tay nhẹ nhàng lau lau khóe miệng, Liễu Dao tiếp tục nằm ườn ra, ngây thơ vắt lên hai chân dài mê hoặc.
"Đó là đương nhiên. Quả thực nghỉ ngơi không thể không có mỹ nữ bầu bạn" Giang Thần rất thỏa mãn dang rộng tứ chi.
"Vẫn muốn em hầu hạ ở bên cạnh sao?" Liễu Dao động tình nhìn hai mắt Giang Thần.
"Anh có bảy ngày nghỉ. Hi vọng bảy ngày này có thể có em làm bạn" Giang Thần rất uyển chuyển nhưng cũng rất kiên định từ chối Liễu Dao.
Hắn không ngại có làm bất cứ điều gì với nữ diễn viên xinh đẹp này, nhưng tuyệt đối hắn sẽ không đem biến thành người đàn bà của chính mình. Không có bệnh ưa sạch sẽ, không đồng nghĩa với việc ăn tạp.
Liễu Dao ngớ ngẩn, nụ cười có chút lúng túng, nhưng cũng không có cố thêm làm gì. Cô thấy rất rõ trong lời nói của người đàn ông này có sự kiên quyết. Cô cũng rất rõ rằng hắn tuyệt đối sẽ không đem mình biến thành người đàn bà của hắn. Từ khi gia nhập vào giới diễn viên cô cũng đã có cảm giác này.
Chỉ có điều, trong lòng vẫn có một chút mất mát nhỏ nhỏ."Vẫn muốn em hầu hạ ở bên cạnh sao?" Liễu Dao động tình nhìn hai mắt Giang Thần.
Giang Thần rất trẻ trung cũng rất cường tráng.
So với những tên đạo diễn bụng bia bám đuôi kia tốt hơn không biết bao nhiêu lần. Mặt khác, Giang Thần cũng rất hợp gu của cô, hơn nữa cũng có thể thỏa mãn ham muốn vật chất của cô. Nhưng mà hiện thực không giống như trong phim, Nhạc Nhạc cũng không thể đi tới cuối cùng với nam chính.
"Trong bảy ngày này, mỗi ngày em sẽ nhận được 10 ngàn đô tiêu vặt. Dùng nó mua chút gì đi. Biệt thự của anh, em cũng có thể tùy ý hưởng thụ." Giang Thần xoa xoa gò má Liễu Dao, nhẹ giọng nói.
"Ừm" Liễu Dao nhắm lại hai mắt, nhẹ nhàng nắm lấy tay Giang Thần, dịu dàng đáp.
Số tiền này so với đóng phim không biết cao hơn bao nhiêu. Còn thích làm gì thì làm, cô sao có thể không đồng ý? Giang Thần cũng không có bất kỳ sở thích quái dị nào, ngược lại còn đối xử rất nhẹ nhàng với cô.
Nghĩ tới đây, Liễu Dao chậm rãi bò lên trên người Giang Thần.
Nếu như vậy, chí ít trong bảy ngày này, cô muốn cẩn thận tận hưởng giây phút thư giãn hiếm hoi. . .