Người dịch: Emily Ton.
Quân Vô Tà một lúc sau thì về đến Lân Vương phủ, lập tức đều mời Quân Tiển cùng Quân Khanh tới thư phòng, nói ra sự tình Hồn Ngọc.
Sắc mặt Quân Tiển nháy mắt liền biến đổi, "Hồn Ngọc đã được hạ táng cùng phụ thân ngươi."
Quân Vô Tà không lên tiếng, xem biểu tình của Quân Tiển cùng Quân Khanh, nàng liền biết, Quân gia phụ tử không hề muốn đi quấy rầy phụ thân an giấc ngàn thu một chút nào.
Từ trong miệng Quân Tiển nàng biết được, người trong thế giới này, khi hạ táng sẽ đặt ở trong miệng người chết một viên ngọc bích, ngụ ý trừ tà, cũng hy vọng linh hồn người chết có thể siêu thoát. Tình huống đặt viên ngọc trong hàm người chết khi hạ táng, ở đời trước Quân Vô Tà cũng từng nghe nói qua, ở thời cổ đại xa xôi, xác thật là có phong tục như vậy.
Hồn Ngọc là do quân vương đời thứ nhất của Thích Quốc ban tặng, cũng là tượng trưng vinh quang của Thích Quốc. Lúc trước Quân Cố bỏ mình, Quân Tiển tuyệt vọng, vinh quang quá khứ sớm đã thành cái gai trong lòng, vì thế đem Hồn Ngọc hạ táng cùng Quân Cố.
Lấy sự bá đạo của Khuynh Vân Tông, dù Quân gia không muốn động đến phần mộ của Quân Cố, bọn họ cũng sẽ không để ý.
So với chờ người Khuynh Vân Tông cưỡng chế ra tay, không bằng chính bọn họ làm trước.
Quân Vô Tà trầm mặc, nàng nhìn khuôn mặt bi ai bất đắc dĩ của Quân Tiển và Quân Khanh, đôi tay lặng yên nắm chặt.
Thực lực chênh lệch, chính là tàn nhẫn như vậy.
Nhỏ yếu, chỉ có thể chờ đợi cường giả xâu xé, rõ ràng không cam tâm tình nguyện, cũng vô kế khả thi (无计可施: chịu bó tay).