Quân Vô Tà vô cùng ghét bỏ lang băm ở thế giới này, cũng không có ý thức được, vấn đề không phải do ở trên người những cái đại phu đó, mà là do ở trên người nàng.
Lấy cái tư duy trên người của một tiến sĩ đi xem học sinh tiểu học tác nghiệp, này căn bản không có bất luận cái gì có thể so tính.
"Không sai." Quân Vô Tà nói.
Quân Khanh cùng Quân Tiển đều trầm mặc, chính là từ ánh mắt kịch liệt của bọn họ có thể nhìn ra, tin tức này đối với bọn họ mà nói là chấn động cỡ nào.
Lân Vương phủ sở dĩ xuống dốc, chính là bởi vì không có người thống soái nối nghiệp Thụy Lân Quân, hiện giờ, Quân Khanh nếu là chỉ trong vòng 2 năm có thể khôi phục, như vậy Lân Vương phủ trọng chấn uy phong sắp tới!
Đây là một cái cơ hội, hiện tại đối với Lân Vương phủ mà nói là quá mức quan trọng.
"Vô Tà, việc này quan hệ trọng đại, sự tình tiểu thúc ngươi có thể khôi phục, nhất định phải bảo mật với mọi người, vị sư phụ kia của ngươi......" Quân Tiển lập tức nghĩ tới tính chất mấu chốt của việc này.
"Sư phụ nói hắn đối với người khác không có gì hứng thú." Một cái người không tồn tại, có thể tiết lộ cái gì?
"Vậy là tốt rồi, việc này thật sự là muốn cám ơn vị tiền bối kia! Ngươi nói với hắn nếu sau này hắn cần bất cứ điều gì Lân Vương phủ ta có thể làm đến, chúng ta sẽ xuất toàn lực giúp đỡ." Quân Tiển kích động mở miệng.
"Ta sẽ chuyển đạt." Quân Vô Tà nhàn nhạt đáp lại.
"Vô Tà, cảm ơn." Quân Khanh nhìn Quân Vô Tà bằng ánh mắt ấm áp mỉm cười. Hắn cảm thấy thật may mắn khi có sự trợ giúp của mọi người trong những năm qua, hiện giờ cháu gái hắn lại nói có thể chữa khỏi cho hắn với sự trợ giúp của sư phụ nàng, hắn đơn giản là không thể chờ thêm nữa!
Đột nhiên được cảm tạ, làm Quân Vô Tà hơi sửng sốt.
Kiếp trước nàng đã cứu vô số người, đếm rõ được số lượng không rõ lòng biết ơn, chính là những cái cảm tạ đó ở trong mắt nàng cũng không có cái trọng lượng gì.
Chỉ là lúc này đây, lòng biết ơn của Quân Khanh, lại làm nàng tâm lạnh hồi lâu cảm nhận được một tia vui sướng.
Nguyên lai, cứu trị chính thân nhân của mình, cảm giác là hoàn toàn bất đồng.
Có lẽ là loại vui sướng này, thập phần khó có được, Quân Vô Tà lại lần nữa mở miệng nói: "Sư phụ cho ta hạt sen còn có thừa, ta chuẩn bị qua mấy ngày nữa cho gia gia ăn thử xem, chỉ là tình huống của tiểu thúc ta không thể không ít nhiều làm chút chuẩn bị, cho nên điều trị thân thể gia gia, còn cần chờ đợi một khoảng thời gian." Quân Tiển tuổi tác rốt cuộc đã lớn, sợ chịu không được sự đau đớn lăn lộn, Quân Vô Tà cần thiết chuẩn bị thêm kỹ càng hơn.
Quân Tiển hoàn toàn không nghĩ tới, đứa con bảo bối của hắn còn có thể trị khỏi, lại cư nhiên còn có một phần của hắn.
Xem ý tứ của Quân Vô Tà, tựa hồ sớm đã vì hắn chuẩn bị.
Một cổ dòng nước ấm từ trong tâm Quân Tiển chảy qua, hốc mắt hắn nóng lên, có chút chật vật quay đầu đi, yên lặng lau đi nước mắt nơi khóe mắt.
Cháu gái đã lớn, rốt cuộc hiểu chuyện.
Về sau ai còn dám nói qua cháu gái hắn là phế vật? Hắn nếu không cùng người liều mạng là không thể!
"Ta sẽ để tất cả mọi việc tuỳ theo ý ngươi, ta sẽ phân phó phòng bếp cùng Phúc bá, về sau ngươi cần phải làm cái gì, không cần tới dò hỏi ý kiến của ta, chính ngươi làm chủ." Quân Tiển tươi cười mở miệng.
Trước đây, Quân Tiển tuy rằng yêu thương Quân Vô Tà, chính là cũng biết tính tình Quân Vô Tà quá mức hồ nháo, cho nên ở rất nhiều nơi đối với quyền lực của nàng tiến hành rồi hạn chế, phòng ngừa nàng nháo xảy ra chuyện gì, nhưng hiện tại, Quân Tiển đối với Quân Vô Tà là 100% yên tâm, càng xem chính cháu gái mình càng là cái bảo bối.
Hiểu chuyện, trầm ổn, còn đã bái cái sư phụ thần thông quảng đại, y thuật càng ngày càng tốt, lại biết quan tâm thân nhân, trên đời này đi nơi nào tìm được cháu gái tốt như vậy?