Đôi môi Bạch Vân Tiên run rẩy, thân ảnh có chút lay động.
Sắc mặt Mặc Huyền Phỉ cũng hoàn toàn đen, hắn vạn lần không ngờ, Quân Vô Tà cư nhiên còn phòng bị một tay như vậy!
Ngày trước khi Bạch Vân Tiên mới đến hoàng thành Thích Quốc, sớm đã đưa tặng hoàng đế mấy bình. Phàm là dược vật để hoàng đế dùng, đều cần thiết trải qua cửa ải ngự y viện trấn tọa, sau khi xác định không có gì bất thường, mới có thể đưa đến bên người hoàng đế. Ngự y môn dù cho không hiểu đan dược này đó rốt cuộc luyện chế như thế nào, nhưng tra xét thuộc tính của đan dược lại không có gì khó khăn.
Mặc Huyền Phỉ vốn định làm Bạch Vân Tiên dù chết cũng không công nhận sự thật đây là Ngọc Lộ Hoàn, làm cho Quân Vô Tà hết đường chối cãi, rốt cuộc lời nói của đệ tử Khuynh Vân Tông, so với lời của nữ thổ phỉ Quân Vô Tà không có học vấn này có thể tin tưởng hơn nhiều.
Chính là ai cũng không nghĩ tới, Quân Vô Tà ngay phía trước đã cho nghiệm chứng, cũng đã phòng bị bọn họ sẽ bôi nhọ nàng.
Thứ này đưa đến trong tay hoàng đế, nhất định phải bị qua tay các ngự y ở ngự y viện, những ngự y đó sớm đã kiểm tra qua Ngọc Lộ Hoàn của Bạch Vân Tiên đưa lúc trước, kiểm tra lại tự nhiên thuận buồm xuôi gió, muốn tra ra này đó có phải là Ngọc Lộ Hoàn hay không, tự nhiên không có bất luận khó khăn gì!
Từ phản ứng vừa rồi của Bạch Vân Tiên, Mặc Huyền Phỉ cũng đã đoán được, Quân Vô Tà đưa bình đan dược này lại đây, khẳng định là Ngọc Lộ Hoàn không thể nghi ngờ!
Quân Vô Tà khi nào thì trở nên thông minh như vậy?
Mặc Thiển Uyên vẫn luôn bàng quan rốt cuộc thở dài nhẹ nhõm một hơi, khóe miệng hắn giơ lên một mạt ý cười, âm thầm nhìn về phía Quân Vô Tà.
Tiểu nha đầu này nhìn như lạnh lẽo, khi bắt đầu làm gì, thật sự là mau-tàn-nhẫn-chuẩn!
Quân Vô Tà kỳ thật sáng sớm đã có thể nói cho Bạch Vân Tiên, chính mình đem đồ vật đưa đi để ngự y kiểm tra, nhưng nàng cố tình không đề cập tới, một hai phải chờ đến khi Bạch Vân Tiên chuyển giọng nói đan dược này không phải là Ngọc Lộ Hoàn, mới đưa hết thảy chuẩn bị này công bố ra.
Ngự y tất nhiên có thể kiểm tra ra đây là Ngọc Lộ Hoàn, Bạch Vân Tiên lại tra không ra, hoặc là là học nghệ của nàng căn bản không tinh thông nên không thể phân rõ Ngọc Lộ Hoàn thật giả, hoặc là là nàng cố ý hãm hại, cố ý đem thật sự nói thành giả!
Lời nói đã nói ra, sau chuẩn bị này của Quân Vô Tà, chiếu thẳng chính vào mặt Bạch Vân Tiên là một cái tát.
Đánh thật vang dội!
Chiêu thức ấy của Quân Vô Tà, không chỉ đem Bạch Vân Tiên đánh ngốc, cũng đem Mặc Huyền Phỉ chấn trụ.
Hắn khó có thể tin nhìn Quân Vô Tà, phảng phất như chưa từng gặp qua nàng.
Này vẫn là nữ nhân trước kia đi theo bên người hắn, vẫy đuôi lấy lòng hắn sao? Vẫn là nữ nhân kia chỉ biết một mặt ngang ngược, đầu óc ngu ngốc sao?
Vì cái gì hiện tại Quân Vô Tà lại cho hắn cảm giác xa lạ như vậy?
Hắn vốn tưởng rằng, Quân Vô Tà ngoài mặt lạnh lẽo, bất quá là sau khi hắn vì Bạch Vân Tiên mà vứt bỏ nàng, mới nghĩ ra được biện pháp hấp dẫn hắn, nàng cho rằng hắn thích tính tình của Bạch Vân Tiên, mới cố tình bắt chước. Nhưng hiện giờ xem ra, sự tình lại hoàn toàn không giống trong tưởng tượng của hắn như vậy.
Quá khứ của Quân Vô Tà, tuyệt đối sẽ không luyện chế đan dược, càng đừng nói là Ngọc Lộ Hoàn, nhưng ám muội mà chuẩn bị một tay, trước tiên đem đan dược đưa đến trong tay hoàng đế, kế hoạch như vậy, cũng không phải là Quân Vô Tà có thể dự đoán được!
Chính là hiện tại, hết thảy phát sinh, đều như là một cái tát vang dội, đem Mặc Huyền Phỉ luôn tự cho mình là đúng cùng nắm chắc phần thắng kia đều đánh nát.
Không thể!
Hắn tuyệt đối không thể để chuyện như vậy tiếp tục xảy ra!
"Quân Vô Tà, ngươi thật sự hồ nháo, loại đồ vật này sao lại có thể đưa đến phụ hoàng nơi đó? Ngươi chẳng lẽ là muốn độc hại phụ hoàng! Vân Tiên, ngươi mau cùng ta đi xem phụ hoàng, ngàn vạn đừng để cho phụ hoàng xảy ra vấn đề gì." Tâm tư Mặc Huyền Phỉ vừa chuyển, tay hắn một phen giữ chặt tay Bạch Vân Tiên, nhanh chóng đi ra ngoài.