Đột nhiên xuất hiện bốn cường giả không khỏi khiến lòng người có sự đề phòng, cẩn thận ứng đối.
Người của Trung Tam Giới vì sao lại vô duyên vô cớ xuất hiện ở một thị trấn Thiền Lâm nho nhỏ của Hạ Tam Giới.
"Cũng không thể nói là tử linh." Hoa Dao nhíu mày giải thích: "Chẳng qua người của Trung Tam Giới có cách đặc biệt có thể khiến bản thân duy trì ở trạng thái tử linh, chỉ là thời gian duy trì trạng thái này không được lâu, dựa vào sự thăng cấp linh lực, kiểu thời gian này sẽ từ từ gia tăng, dần dần biến thành tử linh chân chính."
Sở dĩ Trung Tam Giới lớn mạnh hơn Hạ Tam Giới là bởi vì, khoảnh khắc giới linh của họ thức tỉnh thì có thể vận dụng được thực lực của tử linh ngay.
Bốn người của Trung Tam Giới bỗng nhiên xuất hiện khiến nhóm Hoa Dao không thể không cẩn thận, một lần ở Vân Sơn kia, họ chỉ gặp hai người cũng đã suýt nữa mất mạng, còn mất đi tính mạng của Dạ Sát.
Mà lần này, đối phương có bốn người, tuy vẫn không thể xác định bọn họ có phải thế lực của mười hai điện không, nhưng vẫn khiến họ phải hành động cẩn thận.
Một gian bán đấu giá vốn náo nhiệt lạ thường nhưng lại kết thúc bằng trường hợp như vậy, có nằm mơ Hà Thường Nhạc cũng không hề nghĩ đến.
Buổi đấu giá phải kết thúc giữa chừng, Hà Thường Nhạc nghiêm mặt trắng bệch, sai người dọn dẹp nhanh chóng những thi thể đó.
Khi nhóm Quân Vô Tà ra về, Hà Thường Nhạc vẫn giữ vững tinh thần mà tiễn họ, không khó nhìn ra, trong lòng ông ta hẳn là đã tan vỡ.
Trải qua một trận đẫm máu này, thật không biết gian đấu giá Thiền Lâm lần này là thành công hay thất bại.
Nhưng từ sau khi chấm dứt đấu giá, thiếu niên và ba nam tử kia lại giống như biến mất hẳn, không xuất hiện nữa.
Vào ban đêm, Hoa Dao lại dịch dung đi vào gian đấu giá Thiền Lâm, nhận lấy số tiền từ việc bán đấu giá những đan dược kia. Bởi vì thiếu niên kia quấy rối, cho nên buổi đấu giá lần này thất bại giữa chừng, tuy đan dược đã được bán toàn bộ ra ngoài, nhưng vẫn thừa lại một phần linh thạch chưa mở bán được, vậy giữ lại cho lần sau.
Khi Hà Thường Nhạc gặp mặt Hoa Dao, lúc này vẫn vô cùng khó xử, nhưng không hề quên việc muốn hợp tác với Hoa Dao. Lần này Hà Thường Nhạc không thu được chút tiền thù lao nào, toàn bộ số tiền bán đấu giá đều giao cho Hoa Dao, chỉ hy vọng sau này Hoa Dao có đan dược có thể hợp tác tiếp với họ, họ sẽ bán ra cái giá làm vừa lòng Hoa Dao.
Hoa Dao tỏ ý muốn về thương lượng một chút rồi sẽ đưa ra câu trả lời thuyết phục. Hà Thường Nhạc cũng không muốn nghe kết quả ngay, trận bán đấu giá hỗn loạn hôm nay đã làm ông ta đau đầu. Nếu nói trước kia muốn mượn sức Hoa Dao tiếp tục nhờ bán đan dược ở gian đấu giá Thiền Lâm chỉ vì muốn làm tăng danh tiếng của gian đấu giá Thiền Lâm, nhưng bây giờ như vậy ông ta lại càng muốn cứu vớt tiếng tăm của nơi đấu giá Thiền Lâm này...
Trong quá trình đấu giá lại ầm ĩ đến cả mạng người, còn có hơn mấy chục người, gian đấu giá Thiền Lâm vốn không nên nhận phải đả kích cỡ này.
Nếu không tiến hành xoay chuyển tình hình ngay, chỉ sợ là nơi đấu giá này của họ không thể mở cửa được nữa.
Hà Thường Nhạc phải đặt hy vọng rằng họ sẽ mang đến đan dược rầm rộ hơn bao giờ hết.
Hoa Dao nói cho Quân Vô Tà biết Hà Thường Nhạc có ý định muốn hợp tác, Quân Vô Tà không hề do dự mà đáp ứng ngay.
Ý kiến của Hà Thường Nhạc tình cờ trùng hợp với ý nàng.
Nàng cần ngân lượng, Hà Thường Nhạc cần lưu lại danh tiếng cho gian đấu giá Thiền Lâm một lần nữa, hợp tác qua lại theo nhu cầu mà thôi.