Mười vạn đại quân huấn luyện ở dưới ánh nắng chói chang, thế nhưng không hề phát ra nửa điểm thanh âm, nếu không có tận mắt nhìn thấy, Quân Vô Tà quả thực không thể tin được, cư nhiên có người có thể huấn luyện ra một đội quân thiết huyết như vậy!
"Thụy Lân Quân, không những có thể truy sát đẩy lui quân địch, còn có thể lấy thủ cấp tướng địch. Vô Tà ngươi phải nhớ kỹ, không có bất kỳ một đội quân nào của Thích Quốc, là đối thủ thậm chí chỉ là một phần của Thụy Lân Quân. Hoàng đế vì sao lại chậm chạp không dám đối với Lân Vương phủ làm động thái gì lớn, chính là bởi vì trong tay chúng ta vẫn luôn nắm giữ một đội ngũ đáng sợ như vậy." Quân Khanh trên mặt không còn là của một thúc thúc sủng nịch đối với chất nữ, mà là Thống soái trọng binh bên trong, cương nghị, kiêu ngạo.
Mỗi một binh sĩ của Thụy Lân Quân khi ra ngoài, đều có thể lấy một chọi năm ra tay tàn nhẫn. Quân gia có thể chế tạo ra một chi quân đội thiết huyết như vậy, đã không biết phí bao nhiêu tâm huyết. Bọn họ lại là dùng biện pháp gì, làm một đám người cam tâm tình nguyện tàn nhẫn như vậy vì Quân gia mà cống hiến?
Điểm này không ai biết.
Vô số người muốn ở trong Thụy Lân Quân thọc gậy bánh xe, cuối cùng hoặc là chết ở trong tay đàn binh lính thiết huyết này, hoặc là bị ném ra ngoài.
Đây là một thanh đao sắc bén nhất, một thanh đao vĩnh viễn sẽ không phản bội Quân gia!
"Tiểu thúc, ta minh bạch." Quân Vô Tà thu liễm khiếp sợ ở đáy mắt. Hôm nay Quân Khanh mang nàng tới địa doanh của Thụy Lân Quân đều không phải chỉ đơn giản là đi tản bộ như vậy, hắn là thiệt tình cho rằng, Quân Vô Tà đã có tư cách tiếp xúc với đội quân này, Quân Khanh đã không còn đem Quân Vô Tà coi như một cái hài tử ngây thơ vô tri, mà là đem nàng coi như một trong những trụ cột của Quân gia.
Quân Khanh biểu tình đã ôn hòa hơn nhiều, hắn gật gật đầu.
"Hôm nay để ngươi qua đây, là ý tứ của ta và gia gia ngươi, có chút đồ vật, cũng nên giao cho ngươi." Quân Khanh nhìn Long Kỳ liếc mắt một cái.
Long Kỳ lập tức đem một cái túi gấm giao cho Quân Vô Tà.
Màu đen trên túi gấm, màu sợi tơ bạc phác hoạ nên một con kỳ lân, kia kỳ lân chân đạp tường vân (mây), hiện lên đầy điềm lành. Ở trong túi gấm có ba cái ống, rộng bằng ngón tay của nàng, Quân Vô Tà dò hỏi nhìn về phía Quân Khanh.
Quân Khanh nói: "Những cái này là Lăng Vân Vang (凌云响) (*) của Thụy Lân Quân, chỉ cần kéo cơ quan của Lăng Vân Vang này, sẽ có tín hiệu xông thẳng lên phía chân trời, Thụy Lân Quân tức khắc liền sẽ đuổi tới. Vô Tà, ta và gia gia ngươi vốn dĩ lo lắng tuổi ngươi còn nhỏ dễ xúc động, không biết nặng nhẹ, cho nên không dám đem đồ vật này có thể sử dụng Thụy Lân Quân giao cho ngươi. Nhưng trong khoảng thời gian này, biến hoá của ngươi làm chúng ta thập phần giật mình, ta và gia gia ngươi đều cho rằng, ngươi đã có tư cách có được Lăng Vân Vang." Lăng Vân Vang đối với Quân gia mà nói ý nghĩa rất trọng đại, một khi tín hiệu được phát ra, Thụy Lân Quân liền sẽ xuất động.
{(*) 凌云响 = Soaring Cloud Signals = Lăng Vân Vang.凌:Lăng là lên/cao, 云:Vân chính là mây trên trời, 响:Vang trong vang vọng/kêu vang.}
Đây là tín nhiệm của Quân Khanh cùng Quân Tiển đối với Quân Vô Tà, thanh đao sắc bén nhất của Quân gia bọn họ một phen giao cho Quân Vô Tà.
"Cám ơn." Quân Vô Tà chỉ có thể nói lời cảm tạ, ba cái Lăng Vân Vang kia thực nhẹ, nhưng phân lượng đè ở trong lòng nàng lại rất lớn.
"Người trong nhà, không cần khách sáo." Quân Khanh cười, hắn biết, Quân Vô Tà đã biết được nên sử dụng mấy thứ này như thế nào.
Trong khoảng thời gian này, Quân Vô Tà cùng Thái tử tiếp xúc thân mật, thân thể Thái tử từ từ chuyển biến tốt đẹp, tính tình cũng trở nên bình thản rất nhiều, bất luận là ở trên triều đình hay là ở dân gian, thanh danh đều có cải thiện rất lớn, này vốn là chuyện tốt, nhưng dừng ở trong mắt người nào đó chỉ sợ liền không phải cái chuyện tốt gì.
Lân Vương phủ cần thiết bảo đảm Quân Vô Tà bình yên vô sự, bất luận là ai hay cái gì muốn động vào người chất nữ hắn, đều phải suy nghĩ cho kỹ: có thể hay không chấp nhận sự trả thù điên cuồng của toàn bộ Thụy Lân Quân!