Mục lục
Tuyệt Thế Thần Y: Phúc Hắc Đại Tiểu Thư
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sáng sớm ngày thứ hai, khi Quân Vô Tà tỉnh lại, Quân Vô Dược đã biến mất. Nàng bước ra ngoài cửa, Dạ Sát im lặng bước đến.

"Đại tiểu thư."

Quân Vô Tà nhìn thấy gương mặt vừa quen thuộc lại vừa xa lạ kia.

"Thiếu gia Vô Dược đi tìm một ít đồ, mong người yên tâm đợi một lúc." Dạ Sát mở miệng nói một cách nề nếp.

Quân Vô Tà hơi sửng sốt, không cần nghĩ lâu cũng đoán được Quân Vô Dược muốn tìm gì.

Hôm qua hắn nói sẽ nghĩ cách bổ sung toàn bộ linh hồn mà nàng bị thiếu, nhưng linh hồn sẽ được bổ sung lại như thế nào? Đồ hắn muốn đi tìm, chỉ sợ coi như là có thể bổ sung toàn bộ linh hồn nàng.

Ngực hơi nóng lên, cuối cùng Quân Vô Tà chỉ gật gật đầu, sau đó Dạ Sát biến mất không còn chút tung tích nào, ngay cả hơi thở cũng hoàn toàn che giấu.

Dạ Sát ngày đó e là cũng như vậy, lặng yên không một tiếng động ẩn trốn xung quanh nàng.

Quân Vô Tà thu tầm mắt lại, bước ra bên ngoài. Không thể quay về Lân Vương phủ, nàng đã có tính toán khác rồi.

Ở hoa viên, Yến Bất Quy đang xách bầu rượu ngồi trên ghế đá, nhìn Phi Yên và Dung Nhã đang đánh nhau, mà ở bên cạnh hắn, Hoa Dao và Kiều Sở vẫn còn hơi yếu ớt đứng một bên, thương tích của bọn họ vẫn chưa khỏi hẳn, không được luyện tập gì.

Hai bóng dáng non nớt với tốc độ giao chiến nhanh như tia chớp, tốc độ đó khiến người ta không thể nắm giữ.

Khi Quân Vô Tà đi tới thì nhìn thấy Phi Yên và Dung Nhã đang luận bàn, không thể không nói, thực lực của hai người này cũng mạnh, không kém gì Kiều Sở và Hoa Dao.

Với tuổi của nhóm Kiều Sở, có thể có được sức mạnh này quả nhiên làm cho người ta hơi giật mình.

"Tiểu Tà Tử?" Kiều Sở liếc mắt một cái đã thấy bóng dáng của Quân Vô Tà, nhảy như chạy đi qua đó.

"Ngươi tới đúng lúc lắm, Phi Yên và Dung Nhã đang đánh đó, đừng bỏ lỡ trò hay." Nói xong, Kiều Sở định đưa tay kéo Quân Vô Tà qua, nhưng đang đưa tay ra bỗng nhiên thu tay lại.

Quân Vô Tà gật gật đầu, cùng Kiều Sở đi qua đó.

Hoa Dao và Quân Vô Tà gật đầu chào hỏi.

Mà Yến Bất Quy lại âm thầm quan sát Quân Vô Tà, kết quả lại phát hiện, ánh mắt của Quân Vô Tà đang nhìn về phía mình, Yến Bất Quy lập tức giật mình một cái.

Quân Vô Tà thu tầm mắt lại, nói với Kiều Sở đang ở bên cạnh: "Gia nhập vào học viện Phượng Thê như thế nào?"

Kiều Sở đang theo dõi kịch tính, bị Quân Vô Tà hỏi như vậy, lập tức mở to hai mắt nhìn, nhìn nàng với dáng vẻ khó có thể tin.

"Ngươi... Ngươi nói gì cơ?"

"Ta muốn tu luyện ở trong này." Quân Vô Tà hoàn toàn không kinh ngạc như Kiều Sở, vẻ mặt vô tư lại lạnh lẽo.

"..." Kiều Sở kinh ngạc muốn rớt cằm.

Hắn nghe được gì vậy?

Quân Vô Tà lại muốn ở lại thư viện Phong Thê?

Lúc này, ngay cả vẻ mặt của Hoa Dao cũng lộ ra kinh ngạc.

"Ngươi chắc chắn?" Kiều Sở vất vả lắm mới tìm lại được giọng nói của chính mình.

Quân Vô Tà gật đầu.

Trên mặt Kiều Sở lập tức lộ ra vẻ tươi cười thật đậm!

"Thật tốt quá! Vậy ngươi hãy bái sư phụ chúng ta đi! Ông ấy rất lợi hại đó."

Kiều Sở gần như vội vã đẩy Quân Vô Tà đến trước mặt của Yến Bất Quy, Yến Bất Quy đang uống rượu thì thiếu chút nữa sặc chết vì hành động của đồ đệ ngu đần nhà mình!

Không nói đến việc nha đầu kia rốt cuộc có quan hệ gì với Tước gia, chỉ việc thấy Tước gia bảo vệ nàng như thế nào cũng biết, địa vị của nha đầu này trong suy nghĩ của Tước gia tất nhiên không bình thường rồi.

Nhận nha đầu này làm đồ đệ...

Chỉ suy nghĩ một chút, Yến Bất Quy đã cảm thấy mồ hôi lạnh không ngừng chảy ra.

Song Quân Vô Tà đã đi tới trước mặt Yến Bất Quy. Từ lúc nhìn thấy thực lực của nhóm Kiều Sở, Quân Vô Tà đã nảy ra ý nghĩ như vậy, muốn trưởng thành, không thể nhắm mắt làm liều.

Không chờ Yến Bất Quy mở miệng, Quân Vô Tà nói thẳng: "Đồ đệ Quân Tà bái kiến sư phụ."

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK