“Ta làm việc, cô cứ yên tâm. Ta cam đoan cô gái kia từ nay về sau hoàn toàn biến mất trước mặt cô!” Người tên Cường Tử lời thề son sắt mà ở trong điện thoại cam đoan nói.
Bạch Thiên Ngưng lộ ra nụ cười vui sướng lần đầu tiên thấy suốt mấy ngày nay, đáp: “Rất tốt, 250 vạn đã được dửi vào thẻ của ngươi. Sau khi mọi việc hoàn thành, ta sẽ đem 250 vạn còn lại chuyển qua.”
“Không thành vấn đề, chúng ta hiện tại đang ở trên đường. Là tàu biển tư nhân, không có hồ sơ thông quan, tuyệt đối an toàn.”
Bạch Thiên Ngưng cúp máy, ưu nhã mà nhấp một ngụm rượu vang, sắc mặt tàn ác, “Hạ Úc Huân, tôi sẽ để cô chết, tôi muốn cô sống không được, muốn chết cũng không thể! Không phải thích giả vờ thanh thuần sao? A, lần này, tôi xem cô giả vờ như thế nào!”
Cô vốn tưởng rằng Lãnh Tư Thần chỉ là chơi đùa, nhưng, từ tin tức nhiều ngày thám tử tư tra được xem ra, bọn họ cư nhiên là thật sự lén lút ở bên nhau.
Lãnh gia chỉ cho anh thời gian bảy ngày, hiện tại đều đã qua ba ngày, Lãnh Tư Thần lại một chút thái độ đều không có.
Chẳng lẽ, tiệc đính hôn, cô thật sự phải một mình tham dự?
Không có khả năng, cô tuyệt đối sẽ không để chuyện này xảy ra!
Cô đã không có biện pháp chờ đến bảy ngày sau, tuy rằng Lãnh bá mẫu cam đoan rất nhiều lần, Tư Thần nhất định sẽ đến, nhưng cô không thể mạo hiểm như vậy được.
Bất luận như thế nào, nhất định phải có biện pháp không chút sơ hở.
Không chỉ muốn đóng băng tất cả tài sản của Lãnh Tư Thần, còn phải thần không biết quỷ không hay mà đem cái con hồ ly tinh đáng chết kia giải quyết, cô không tin, anh sẽ muốn một phụ nữ đã trải qua ngàn người vạn người cưỡi.
Bạch Thiên Ngưng ném chén rượu trong tay, nhìn lưới dao trên bàn trà sắc bén, cầm lên đi vào phòng tắm.
Chân thon dài trắng nõn bước vào giữa bồn nước ấm đã sớm chuẩn bị, áo ngủ hơi mỏng đẫm nước lập tức dán vào thân thể, đường cong mê người hoàn toàn hiện ra.
Ngón tay nhàn nhã mà trêu chọc cánh hoa trên mặt nước, sau đó nâng tay lên, nhìn cổ tay mình, ý cười âm lãnh, nói: “Trên thế giới này, không có thứ gì ta không đạt được.”
Vừa dứt lời, tay phải cô cầm lưỡi dao, hung hăng cắt xuống cổ tay trái.
Lưỡi dao rơi xuống mặt đất, máu đỏ tươi lập tức trào ra……
Còn năm phút đồng hồ, dì Trương liền sẽ trở về.
Còn năm phút đồng hồ, Tư Thần liền vĩnh viễn thuộc về ta.
……
-
Cửa rạp chiếu phim.
Lãnh Tư Thần đợi một hồi lâu Hạ Úc Huân vẫn chưa đến, người xem đã lục tục tiến vào rạp.
Anh vừa muốn gọi điện thoại hỏi cô đã đến đâu, di động lại đột nhiên vang lên.
Là điện thoại trong nhà Bạch Thiên Ngưng.
Lãnh Tư Thần do dự một lát, ấn nhận cuộc gọi.
Mới vừa nhận, di động liền truyền đến thanh âm nôn nóng vạn phần của dì Trương:“Lãnh tiên sinh a! Không tốt không tốt rồi! Ai nha cái vị Bạch tiểu thư kia cô ấy ở trong phòng tắm cắt cổ tay tự sát!”
Lãnh Tư Thần cau mày, “Gọi xe cứu thương.”
“Đã kêu lên! Nhưng, ngài vẫn là nhanh tới một chuyến đi, chuyện lớn như vậy, tôi không làm chủ được a! Ai u…… Thật nhiều máu…… Làm tôi sợ muốn chết……”
Lãnh Tư Thần vừa sải bướcđi đến bãi đỗ xe lấy xe, vừa gọi điện thoại cho Hạ Úc Huân.
“Thực xin lỗi, số máy quý khách vừa gọi hiện không liên lạc được……” Di động truyền đến giọng nữ máy móc.
Lãnh Tư Thần nguyền rủa một tiếng, nói: “Đáng chết! Nói bao nhiêu lần không được tắt máy!”
Chẳng lẽ lại hết pin? Anh mua chính là loại hời gian chờ cực lâu mà.
Lãnh Tư Thần không kịp nghĩ nhiều, trực tiếp trước lái xe đến biệt thự của Bạch Thiên Ngưng.