Trong ảnh chụp vai nam chủ tất cả đều là Hùng Hồng Ba, mà nữ chính mỗi người đều không giống nhau, thậm chí trong đó còn có người mặc đồng phục, khuôn mặt non nớt, xem ra chỉ chừng mười lăm mười sáu tuổi, hơn nữa, càng khiến cho người ta chấn kinh chính là, giới tính đứa nhỏ này không phải gái, mà là trai...
Hiện trường một mảnh rộ lên, tất cả ủy viên quản trị, cổ đông, nhân viên cấp cao đều nghẹn họng nhìn trân trối.
Bọn họ cũng đều biết Hùng Hồng Ba ở bên ngoài rất bung xõa, nhưng tuyệt đối không nghĩ tới cư nhiên lại xõa đến mức này!
Cứ như vậy, hắn cư nhiên còn không biết xấu hổ chỉ trích vấn đề tác phong của người khác, không khỏi cũng quá châm chọc rồi...
Lúc này Hùng Hồng Ba mặt đã phồng lên thành màu đỏ tía, thẹn quá hóa giận phất tay muốn đánh Hùng phu nhân: "Bà kẻ tiện nhân này!"
Bất quá, trước khi xuống tay đã bị Hạ Úc Huân chẳng biết từ lúc nào chạy tới ôm chặt cổ tay, nói: "Hùng đổng, có chuyện gì từ từ nói, không nên động thủ!"
"Cô mắt mù sao? Là kẻ tiện nhân này động thủ trước!"
Vừa dứt lời, Hùng phu nhân lại nhân cơ hội tát một cái trên mặt Hùng đổng.
Hùng đổng đã tức giận đến mất đi lý trí, hai mắt đỏ tươi liền muốn trả đòn, lại phát hiện cổ tay mình bị nắm trong tay tiểu nha đầu gầy gầy yếu yếu kia, không thể động đậy.
Nha đầu chết tiệt kia khí lực sao lại lớn như vậy? =Hừ, nha đầu quên mùa quả chính là nha đầu quê mùa, ngay cả khí lực đều lớn như vậy!
Hùng đổng ý đồ dụng một cánh tay kia, kết quả lại bị Hạ Úc Huân dễ dàng bắt lại, trong khoảng thời gian ngắn mặt đều bị Hùng phu nhân cào.
Hùng đổng nổi giận trừng mắt nhìn Hạ Úc Huân, nói:"Cô đứa con hoang này, tôi lúc theo ba cô giành chính quyền, cô còn không biết chơi bùn ở chỗ nào a, cư nhiên dám chơi chiêu này với tôi! Cô còn không phải dựa vào việc lên giường với Lãnh Tư Thần sao, so với tôi cao quý hơn bao nhiêu? Cô ngủ với hắn một ngày, ngủ được với hắn cả đời sao? Tôi ngược lại muốn nhìn xem cô có thể đắc ý được mấy ngày!"
"Phu nhân của tôi ngủ với tôi, tựa hồ không có gì bất ổn chứ?"
Giữa tiếng la to của Hùng đổng, thanh âm Hùng phu nhân khóc gào, cùng với tiếng bàn tán xôn xao của nhóm nhân viên xung quanh, đột nhiên vang lên một giọng nam trầm thấp khêu gợi.
Hùng đổng nhìn người đàn ông phía sau đột nhiên xuất hiện, trong khoảng thời gian ngắn choáng váng: "Lãnh... Lãnh tổng..."
Cùng há hốc mồm còn có tất cả nhân viên cấp cao và nhóm nhân viên tới xem náo nhiệt.
Lãnh Tư Thần lúc này xuất hiện ở nơi này đã đủ dễ thấy, càng dễ thấy chính là, trong lòng anh còn ôm một bó Hồng Mân Côi to, càng dễ thấy hơn nữa là, trong tay anh còn dắt theo một Lãnh Tư Thần phiên bản nhí.
Đương nhiên, khiến người ta chấn kinh nhất chính là câu nói vừa rồi kia của anh.
Phu nhân của tôi... Ngủ với tôi... Phu nhân?!
Hạ Úc Huân nhìn thấy anh cũng ngẩn ngơ: "Lãnh Tư Thần? Sao anh lại tới đây?"
Còn có Tiểu Bạch...
Lãnh Tư Thần đem bó hoa hồng trong lòng đưa cho cô, nói: "Tan ca đến đón em, nhưng, xem ra anh tới không phải lúc."
Hạ Úc Huân lúc này mới nhớ ra, còn tưởng rằng anh chỉ là thuận miệng nói, không nghĩ tới thật sự đến đón!
Còn nữa, đón thì đón, lại còn mua bó hoa lớn như vậy, con dẫn theo con trai... Có cần phải khoa trương như vậy không chứ?
Tầm mắt chung quanh đã sắp đem cô bắn thủng rồi không thấy sao!
Còn nữa thằng nhãi này vừa rồi lại nói hưu nói vượn gì chứ! Có thể không loạn được sao?
Đại khái là theo quán tính, cho nên Tiểu Bạch vẫn không dám lúc được Lãnh Tư Thần dẫn theo gọi Hạ Úc Huân, do dự một hồi, tiếp thu ánh mắt chắc chắn của Lãnh Tư Thần mới giòn giã kêu một tiếng: "Mẹ!"