Anh đối cô mà nói là một cá thể đặc thù mà quan trọng, nhưng cùng tính chất lại không quan hệ.
Nhưng, hiện tại, mấy động tác dễ trở bàn tay của anh khiến cho cô hoàn toàn tỉnh ngộ, giờ phút này người này không phải là Lãnh Tư Thần trong trí nhớ của cô, mà là một người đàn ông không hơn không kém.
“Lãnh Tư Thần! Anh buông tôi ra!” Hạ Úc Huân đột nhiên điên cuồng mà giãy giụa, chính là trong không gian nhỏ hẹp, cô hoàn toàn không làm gì được.
“Nếu ủy khuất như vậy, không cam nguyện như vậy, chán ghét tôi đụng chạm như vậy, vì cái gì còn muốn đưa ra yêu cầu như vậy? Hạ Úc Huân, nói cho tôi biết! Cô rốt cuộc muốn như thế nào?” Trên mặt Lãnh Tư Thần có chút trào phúng, ngữ khí táo bạo gầm nhẹ.
“……” Hạ Úc Huân đang giãy giụa dần dần dừng lại, vẻ mặt ngạc nhiên.
Đúng vậy, đây không phải tự mình muốn sao?
Cô muốn thuộc về anh, muốn làm người phụ nữ của anh! Hiện tại vì cái gì muốn phản kháng? Vì cái gì phải bi ai cùng tuyệt vọng như vậy?
Vì cái gì……
Vì cái gì……
A, là bởi vì…… Anh căn bản không yêu mình……
Ha ha…… Bởi vì anh ấy căn bản là không yêu ngươi a……
Bởi vì đây không phải yêu, không phải là giao phó toàn thân tâm mà cô chờ mong, mà là…… Tự rước lấy nhục!
Hạ Úc Huân cúi đầu cười, cười đến khi nước mắt trào ra, trên mặt dần dần hiện lên thần sắc chết lặng.
Hạ Úc Huân, ngươi đây là tự làm tự chịu!
Cô đột nhiên ngoan ngoãn càng cổ vũ thêm lửa giận của Lãnh Tư Thần.
Hạ Úc Huân tuyệt vọng mà từ bỏ phản kháng, động tác của Lãnh Tư Thần bỗng nhiên dừng lại.
Tay anh đnag che vào vết sẹo nhỏ trên bụng cô.
Ngón tay khẽ nhúc nhích, mềm nhẹ mà dọc theo vết sẹo vuốt ve, có thể cảm giác được, là một vết thương rất dài……
Phát hiện tay Lãnh Tư Thần vẫn luôn cố chấp mà chần chừ đặt ở một chỗ trên người cô, Hạ Úc Huân thoáng khôi phục thần trí, không khỏi nhớ lại, chẳng lẽ Lãnh Tư Thần ở chỗ này có cái gì đặc thù đam mê?
Nghĩ đến đây, cô nhịn không được rùng mình một cái.
Đang miên man suy nghĩ, một chiếc áo khoác thật dày ném trên người cô, Lãnh Tư Thần môi mỏng lạnh lùng phun ra duy nhất một âm tiết sắc như dao: “Cút!”
“……” Hạ Úc Huân giật mình, không hiểu chính mình lại làm sai cái gì.
“Tôi đối với cá chết không có hứng thú! Hạ Úc Huân, muốn người ta ăn thịt cũng yêu cầu kỹ xảo! Muốn câu dẫn đàn ông, chờ cô luyện kỹ thuật tốt lại đến tìm tôi!” Lãnh Tư Thần trong miệng nói ra những lời vô cùng đả thương người khác.
Hai bàn tay Hạ Úc Huân thật sâu cắm vào trong lòng bàn tay, sau một lúc lâu, cô rốt cuộc vẫn không cách nào thuyết phục chính mình tiếp tục kiên trì, một lòng chỉ muốn chạy trốn, điên cuồng mà muốn thoát khỏi nơi này……
Cô chống đỡ thân mình chậm rãi bò dậy, sau đó mở cửa xe, nhưng tay vẫn đang run rẩy, như thế nào cũng mở không ra.
Một bàn tay không kiên nhẫn xuyên qua thân thể cô, dùng lực đem cửa xe mở ra.