Mục lục
Bà xã ngọt ngào: hàng tỉ ấm áp kết hôn ngày thứ 7
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hạ Úc Huân hoàn toàn ngốc tại chỗ, trang phục xấu xí làm bộ dáng cô thoạt nhìn có chút buồn cười.

Ba bốn nữ sinh chạy lên, ân cần mà tháo hóa trang cho cô.

Hạ Úc Huân ngây ngốc mà đứng ở giữa sân khấu mặc cho các cô đùa nghịch, cô thật sự không nghĩ tới bọn họ cư nhiên sắp xếp cho mình kinh hỉ như vậy.

Nam Cung Mặc cười hì hì nhìn cô, nói: “Thế nào? Cảm động chứ! Có hài lòng chứ? Kinh hỉ hay không?”

Cô là kinh hoảng rồi!

Âu Minh Hiên vẻ mặt không tình nguyện mà đẩy bánh kem vài tầng đi tới, than: “Thật phiền toái!”

Nam Cung Mặc trừng mắt liếc anh một cái, hỏi lại:“Như thế nào? Anh có ý kiến?”

“Cậu là tổng kế hoạch, tôi nào dám có ý kiến?” Âu Minh Hiên bĩu môi, trẻ con chỉ thích làm chuyện phiền toái.

Anh vốn dĩ muốn trực tiếp đưa cho Hạ Úc Huân một chiếc Lamborghini, kết quả Nam Cung Mặc mắng anh tầm thường, ngay cả Tần Mộng Oanh cũng khinh bỉ anh, nói Hạ Úc Huân khẳng định sẽ không thích.

“Ước đi, thổi nến, cắt bánh kem, ăn bánh kem, sau đó chúng ta đi KTV mặc sức vui vẻ!”

Khó trách Nam Cung Mặc muốn nhờ cô hỗ trợ, khó trách ngay cả Âu Minh Hiên cùng Tần Mộng Oanh cũng tham gia……

Hạ Úc Huân lòng tràn đầy cảm động, vẫn luôn ngây ngốc mà cười……

Âu Minh Hiên xoa xoa tóc cô, nói: “Ngây ngô cười cái gì vậy? Nhanh lên! Ước đi chứ!”

“Các người dự mưu đã lâu?” Hạ Úc Huân hít hít cái mũi nhìn bọn họ. Rất muốn khóc……

Tần Mộng Oanh kéo tay Hạ Úc Huân, nói: “Gần đây em tâm tình không tốt, chúng ta muốn cổ vũ em, cho nên mọi người bày màn kịch này, Úc Huân, chúng ta tin tưởng, em nhất định có thể có được hạnh phúc thuộc về mình!”

“Chị Mộng Oanh, học trưởng, Mặc…… Các người……”

Âu Minh Hiên thật sự chịu không nổi loại tình huống lừa tình này, không được tự nhiên mà nói, “Đừng quá cảm động, anh không có tham dự, nếu là tên khốn kia không thể cho em hạnh phúc, anh vẫn sẽ đánh các người trời nam đất bắc, kiếp này vô vọng!”

“Cám ơn mọi người! Thật sự cám ơn!” Hạ Úc Huân thật sâu cúi mình cảm ơn.

Đang lúc cô khổ sở như vậy, có thể có được chúc phúc của bạn bè, là an ủi lớn nhất với cô.

Phòng KTV xa hoa.

“Úc huân, đã khuya, em không cần trở về sao?” Tần Mộng Oanh hỏi.

Nam Cung Mặc cũng gật gật đầu, hôm nay ngày đặc biệt như vậy vẫn là chừa chút thời gian cho Lãnh Tư Thần phát huy sẽ tốt hơn.

Trở về làm cái gì chứ? Mấy ngày nay anh vẫn luôn đi sớm về khuya, căn bản là không có nói sinh nhật cô, mà chính cô cũng đã quên chuyện này, anh hẳn là không biết đi!

Thời gian này, anh e là còn chưa trở về.

Nhưng, cô lại không muốn để mọi người lo lắng vấn đề tình cảm của mình, vì thế theo mọi người nói: “Chúng ta hôm nay đến đây thôi! Vô cùng cảm ơn mọi người!”

Âu Minh Hiên cầm lấy áo khoác, nói:“Anh đưa mọi người trở về!”

Vài người mới vừa đi đến cửa chung cư liền nhìn thấy một chiếc Ferrari màu đỏ nghênh ngang mà ngừng ở nơi đó.

“Tôi còn tưởng rằng phải chờ tới nửa đêm!” Nam Cung Lâm từ trong xe đi ra, đưa cho Hạ Úc Huân một hộp quà nho nhỏ, nói: “Chúc cô sinh nhật vui vẻ!”

Hạ Úc Huân cảm kích mà nhận lấy, nói: “Cám ơn ngài Nam Cung tiên sinh, xin lỗi lại để ngài chờ lâu như vậy, sao không để Mặc mang qua giúp cho tôi? Ông lại bận như vậy……”

“Như vậy sẽ không có ý nghĩa a! Quà sinh nhật đương nhiên phải đích thân tới đưa, yên tâm, không quý trọng, nhưng là đồ vật rất thực tế!” Nam Cung Lâm nói.

Âu Minh Hiên đối với Nam Cung Lâm không ấn tượng gì tốt, người này đối với ai đều là vô tình vô nghĩa, vì cái gì cố tình để ý với Hạ Úc Huân như vậy?

Chẳng lẽ có ý đồ gì?

Nhưng, nghĩ tới nghĩ lui trên người nha đầu này cũng không có gì làm cho người ta có ý đồ a!

Đây đúng là điểm khiến anh khó hiểu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK