Cùng lúc đó, đối mọi người mà nói hoàn toàn tự nhiên Hạ Úc Huân xuất hiện một tay chống eo, một tay khác giơ chai rượu vỡ chỉ vào Hàn Bân ót nổi giận mắng: “Cắm cái đầu nhà ngươi! Cái loại bại hoại xấu xa như người ngay cả những người ghê tởm nhất xã hội thượng lưu đều không bằng! Đừng chó chê mèo lắm lông!
Người buồn bực thất bại rất nhiều, người ta có giống ngươi mỗi ngày đều hận đời, thậm chí đem oán hận phát tiết lên những người vô tội như vậy sao? Đừng vì sai lầm của bản thân mà lấy cớ! Rất nhiều người còn thảm hơn ngươi, nhưng người ta không phải vẫn đang yên lặng mà nỗ lực, cho dù cố gắng phát hiện không được cũng có thể tiếp tục tìm kiếm vị trí thích hợp cho bản thân!
Nhưng ngươi thì sao? Ngươi ngay cả đống phân cũng không bằng còn không biết xấu hổ đem người khác đều tưởng thành phân! SHIT!”
Nói xong còn so ngón giữa!
Lãnh Tư Thần nghe được từng đợt đau đầu không thôi, nha đầu này trước kia mỗi lần nói tục anh đều từng trải qua, cố tình đứa nhỏ này còn có thể thiên tài mà đem lời thô tục cùng thể văn ngôn hỗn tạp dùng chung với nhau, hiệu quả kia thật sự là……
Bất quá, giờ này khắc này, nhìn cô vì mình mà oán giận, ngay cả tay cô giơ chai rượu nhỏ thô lỗ mắng chửi người, anh cũng cảm thấy đặc biệt đáng yêu.
Ai cũng không nghĩ tới phía sau Lãnh Tư Thần còn có người, Hàn Bân tất nhiên cũng không biết, cho nên mới không thể hiểu được mà té ngã như vậy, phù phù một tiếng không cam lòng mà ngã xuống.
Vốn tưởng rằng chuyện cứ như vậy kết thúc, Hạ Úc Huân đang muốn đi xem kẻ điên bị nện ngất thế nào, lại đột nhiên có người thanh niên không biết từ nơi nào chạy ra, bay lên một chân hướng Hạ Úc Huân đá tới.
Hạ Úc Huân ngã ngửa người về phía sau, nhanh chóng né tránh, thần sắc sững sờ, cước pháp kia nhìn rất quen mắt a!
Thình lình xảy ra biến cố khiến cho cảnh sát vốn dĩ muốn nhân cơ hội vọt vào lại sôi nổi lui trở ra.
Sao tên kia cư nhiên còn có đồng lõa, trên người hắn cũng sẽ không cột bom chứ? Mặc áo khoác thật đúng là khó nhìn ra.
Cậu thanh niên đột nhiên xuất hiện kia nâng Hàn Bân dậy, kêu thảm: “Anh! Anh! Anh tỉnh lại đi!”
“Cô gái đáng chết! Tôi muốn mạng cô!” Cậu thanh niên hai tròng mắt bốc hỏa, không nói hai lời liền phẫn nộ tấn công.
“Ai?” Sao không nói một tiếng liền đấu võ, Hạ Úc Huân cuống quít chạy trốn.
Cô chạy bên này lại chạy bên kia, khắp nơi linh hoạt mà né tránh.
Fuck! Xong rồi! Vết thương trên chân càng ngày càng đau, lại không nhanh chóng giải quyết hắn, cô thật sự sẽ ngã xuống.
Thảm nhất chính là thời điểm này cô không thể nghiêm túc phản công, bởi vì Lãnh Tư Thần biết chiêu thức đánh nhau của cô, cô dùng một chút liền lòi đuôi.
Đáng chết! Rốt cuộc đánh hay là không đánh?
“Tê ——” Bị nắm tay đánh sát gương mặt, nóng rát đau.
Tiểu tử này quá độc ác rồi! Đối với phụ nữ lại có thể xuống tay độc ác như vậy!
Chết tiệt! Lãnh Tư Thần tên kia phải làm sao? Đều ngồi trên xe lăn còn không yên phận, anh ngàn vạn đừng tới đây, tới cô còn phải phân tâm bảo hộ anh.
Nhìn thấy Lãnh Tư Thần gian nan mà tới gần, Hạ Úc Huân rốt cuộc nhịn không được, người này đã bị thương thành như vậy, nhưng đừng vì vết thương của cô mà lại càng tổn thương anh, anh là vì chờ mình mới không trốn đi, trong lòng cô hiểu rõ.
Đáng chết! Bất cứ giá nào! Lão hổ không phát uy ngươi làm Hellokitty của lão nương!
Cậu thanh niên kinh ngạc mà nhìn cô gái hoàn toàn không có lực đánh trả chạy được một nửa đột nhiên quay người lại chủ động bắt đầu công kích, hơn nữa chiêu chiêu sắc bén, khiến người ta hoa cả mắt, ứng phó không kịp.