Chà chà, không cần phải nói, danh tác như vậy khẳng định là từ chủ nhà hôm nay, Giản tổng giải trí SY.
“Những người đang ngồi đây không cần tôi thay các người giới thiệu chứ? Đừng nói ông chủ không cho các người cơ hội a! Cơ hội là cần các người tự mình nắm chắc!” Giản Khai Nguyên vui đùa.
Cố ý gọi tới nghệ sĩ công ty nhà mình bồi rượu, thứ nhất tìm vui cho nhóm lão tổng ở đây, thứ hai cũng có thể lôi kéo một số lượng tài nguyên lớn, có thể nói là một công đôi việc.
Bởi vì đám nghệ sĩ Giản Khai Nguyên kêu tới này không có thấp hơn nhị tuyến, người mới cũng đều có danh tiếng, cho nên lão tổng cũng nể mặt, rất vui vẻ chọn trong một đám ôm người mình thích ngồi bên cạnh.
Đương nhiên, cũng có nghệ sĩ lớn gan chủ động đi tiếp cận mục tiêu mình coi trọng.
Cảnh tượng như vậy Hạ Úc Huân không phải lần đầu tiên gặp, nhưng là lần đầu tiên một mình gặp được, trước kia bởi vì có Nghiêm Tử Hoa, tất cả mọi người đều xem Nghiêm Tử Hoa là người cô mang qua, liền sẽ không chuẩn bị người đến bên cô.
Vương Ngọc bên cạnh bưng chén rượu tùy tay chỉ chỉ những người đó, nói: “Em gái, nghĩ cái gì a, mau chọn đi! Giản Khai Nguyên tên cáo già kia, thật sự rất biết làm ăn! Nào là mời chúng ta ăn cơm, rõ ràng chính là nhờ người móc tiền trong túi chúng ta thì có! Bất quá, mấy nghệ sĩ vàng này đều không tồi, thật sự đáng giá chúng ta tiêu tốn chút tiền! Người bình thường muốn tìm còn tìm không được a!”
“A, đồ vậy giới giải tôi không hiểu lắm, nghiệp vụ công ty chúng tôi cũng không đề cập một khối này, vẫn là thôi đi, Vương tổng ngài chọn thì được rồi!” Hạ Úc Huân uyển chuyển mà thoái thác.
“Đừng gọi Vương tổng Vương tổng, gọi ta chị Ngọc!” Vương Ngọc không vui nói.
“Ngọc tỷ!” Hạ Úc Huân dứt khoát lưu loát mà gọi một tiếng.
Vương Ngọc lúc này mới vừa lòng: “Ngoan!”
Vương Ngọc ánh mắt đang tuần tra một vòng trên người mấy gã đàn ông, cuối cùng dừng ở một thiếu niên như nai con đốm.
Thiếu niên kia thoạt nhìn tuổi còn nhỏ, cũng không biết đã thành niên hay chưa, một đôi mắt to trong suốt chưa hoàn toàn bị giới giải trí nhuốm màu.
Hạ Úc Huân khóe miệng khé nhếch, nghĩ thầm khẩu vị Vương Ngọc cũng quá nặng đi, đứa nhỏ này chỉ sợ là so với con trai bà còn nhỏ tuổi hơn a……
Đang nghĩ như vậy, Vương Ngọc nhìn chằm chằm thiếu niên kia sờ sờ cằm nói: “Tiểu thịt tươi này hình như gần đây mới xuất đạo, nhân khí còn rất vượng, tiền cảnh tương lai không tồi, rất đáng giá đầu tư……”
Nghe Vương Ngọc nói, cũng không riêng gì chỉ vì chơi, quả nhiên là thương nhân, lúc nào cũng sẽ không để bản thân thiệt thòi.
Từ chuyện trước đây của Lâm Tuyết là có thể nhìn ra, người phụ nữ này vĩnh viễn là ích lợi tối thượng, trước đó chết sống không nhận cô ta, thấy cô ta leo được lên hang với Lãnh Tư Thần, liền lập tức xoay hướng gió, được ích lợi đáng kể.
“Bất quá a, chính là tuổi quá nhỏ, so với con trai ta còn nhỏ hơn, chị đây không hạ thủ được, ta vẫn là thích thành thục ổn trọng một chút, tốt nhất là giống quản gia Tiểu Nghiêm nhà em! Nhìn nghiêm trang ít khi nói cười, ta vừa nhìn, trong lòng liền ngứa ngáy……” Vương Ngọc nói đột nhiên vừa chuyển: “Ai, nếu em người trẻ tuổi không có mắt mũi nhìn người, chị giúp em chọn một người, cậu bạn nhỏ này liền cho em!”
Nói xong liền hướng thiếu niên kia mở miệng nói: “Em, đi qua ngồi bên cạnh em gái chị đi!”
Thiếu niên thật cẩn thận mà nhìn Hạ Úc Huân một cái, hai má ửng đỏ, gật gật đầu, ngoan ngoãn mà ngồi xuống.