“Người xa lạ……” Nghe ba chữ này, đáy lòng Hạ Úc Huân ngoại trừ thoải mái, hiện lên một cảm giác chính mình cũng nói không rõ, ngẩng đầu nhìn anh nói: “Được, Lãnh Tư Thần, tôi hy vọng anh có thể nhớ kỹ lời hôm nay anh nói, đừng làm ra vài chuyện khiến tôi khinh thường.”
A, có thể làm Lãnh Tư Thần nói một câu người xa lạ, cũng thật sự không dễ dàng.
Anh nếu thật có thể xem cô như người xa lạ, cô không biết có thể tỉnh tâm bao nhiêu.
Chỉ một mình anh thôi mà cũng có thể khiến tâm sức cô lao lực quá độ……
-
Tập đoàn Thiên Úc, văn phòng tổng tài.
Lãnh Tư Thần vừa đến công ty không bao lâu liền gọi Lương Khiêm vào.
Sau đó gì cũng chưa nói trực tiếp liền hỏi một câu: “Hùng Hồng Ba làm?”
Lương Khiêm bên này mới vừa xuống máy bay, văn phòng mông ngồi chưa nóng, đã bị Lãnh Tư Thần kêu đi hỏi chuyện, còn hỏi đơn giản thô bạo như vậy, nhịn không được khóe miệng khẽ nhếch.
Ai, ông chủ, ngài nói chuyện có thể đừng mỗi lần đều đơn giản thô bạo như vậy, có thể có chút nguyên nhân kết quả hay không a?
Cũng may mắn anh sớm có chuẩn bị, cho dù người ở ngàn dặm cũng có chú ý tới tình hình thành phố A đặc biệt là Thiên Lâm, cho nên biết câu hỏi không đầu không đuôi của BOSS là hỏi cái gì, càng có thể trong thời gian ngắn mà đưa ra đáp án……
“Đúng vậy ông chủ, nhìn dáng vẻ lão già kia là bị ép nóng nảy, sợ phu nhân lần này đi Hương Thành bàn bạc làm ăn thành công, cho nên không tiếc đả thương địch thủ một ngàn bản thân tổn hại tám trăm!” Lương Khiêm đáp.
“Chuyện bảo cậu làm thế nào?” Lãnh Tư Thần nhíu mày hỏi, vẻ mặt “Tôi bây giờ khó chịu rất muốn có người gặp xui xẻo”.
“Gần như xong, trong vòng 3 ngày khẳng định có thể thu phục, trên người lão già kia sơ hở quá nhiều, nhưng năng lực phong khẩu lại không tồi, cần tốn thêm một chút thời gian nữa.”
“Mau chóng.” Lãnh Tư Thần thần sắc không kiên nhẫn.
“Dạ.” Lương Khiêm lên tiếng, sau đó hỏi dò: “Vậy phu nhân bên kia, chúng ta có cần giúp hay không……”
Lãnh Tư Thần không chút nghĩ ngợi mà trực tiếp cắt ngang anh: “Không cần.”
Không cho cô chịu thiệt chút, cô vĩnh viễn không nhớ lâu được! Vĩnh viễn chỉ biết ỷ lại Nghiêm Tử Hoa!
“Dạ, được……”
Lương Khiêm tuy rằng đáp, nhưng trong lòng lại điên cuồng phỉ nhổ, BOSS ngài xác định ngài thật sự mặc kệ được sao?
Lần này còn tạm thời thay đổi hành trình một đường đi theo đến Hương Thành, lại một đường theo trở về, quả thực chính là ngàn dặm truy thê……
Không chỉ có lần này, người nào không phải mới vừa nói xong lời tàn nhẫn mặc kệ, chỉ chớp mắt lại thay đổi chủ ý, rõ ràng những sự việc khác đều nói sao làm vậy, quả thực là tinh thần phân liệt……
Phỉ nhổ xong rồi, Lương Khiêm lật bản ghi nhớ, nói: “Vậy, hạng mục MC còn thảo luận nữa không?”
Lãnh Tư Thần mặt đầy bực bội, đáp: “Không bàn.”
Lương Khiêm: “……”
Liền biết sẽ như vậy……
-
Hành trình trên đường Hương Thành hủy bỏ, Hạ Úc Huân cùng Nghiêm Tử Hoa phân công nhau hành động, một người bay về thành phố A, một người bay đi thành phố B.
Sau khi trở lại công ty, Hạ Úc Huân mới vừa mở máy tính, lại thiếu chút nữa bị thong báo trên Weibo bắn chết máy.
Nguyên nhân lại là tối hôm trước tên Lãnh Tư Thần kia nửa đêm lại đăng Weibo.
Nội dung Weibo là “Không bằng ở nông thôn trồng trọt”.
Lại liếc mắt một cái xem bình luận……
[ chotto matte Ông xã mang theo em đi! Anh cày ruộng em dệt vải, em gánh nước anh tưới cây ~ anh và em như uyên ương điểu ~ sát cánh cùng bay khắp nhân gian~~]
Cái tào lao gì đây trời!