Âu Minh Hiên rốt cuộc lưu luyến không rời mà rời khỏi quầy chuyên doanh nữ.
“Mẹ, con mua cái gì thì được? Con không biết Tương Nhu thích cái gì……” Tiểu Bạch khó xử nói, chọn nửa ngày cũng chưa chọn xong.
Hạ Úc Huân ho nhẹ một tiếng, trái lương tâm nói: “Mẹ cũng không biết.”
Âu Minh Hiên bên cạnh nghe vậy khinh bỉ đến trắng mắt nhìn cô một cái, thật là trợn tròn mắt nói dối, nha đầu này lúc trước vì theo đuổi Lãnh Tư Thần đối với việc anh ta thích gì rõ như lòng bàn tay, giờ cô sẽ không biết?
“Hơn nữa tiền con tích cóp cũng không nhiều lắm, những cái đó con đều mua không nổi, Tương Nhu dùng đồ vật đều rất đắt tiền……”
“Trọng lượng của món quà nằm ở tâm ý, bao nhiêu tiền kỳ thật không trọng yếu.” Hạ Úc Huân an ủi.
“Nhưng con vẫn hy vọng mua đồ vật Tương Nhu có thể sử dụng……”
Hạ Úc Huân gãi gãi đầu, đành phải nghiêm túc giúp con trai nghĩ, nói: “Bằng không con mua cặp khuy măng séc đi! Tiền của con hẳn là đủ mua một cặp đấy!”
“Được!” Tiểu Bạch lập tức gật đầu.
Tới nơi bán khuy măng séc, Hạ Úc Huân trực tiếp ngồi xuống sô pha khu nghỉ ngơi, cũng không có ý muốn giúp con trai chọn.
Cô vẫn tương đối tin tưởng ánh mắt con trai.
Nhưng, cô đã quên bên cạnh còn có Niếp Niếp!
Cuối cùng, lúc Tiểu Bạch cầm một đôi khuy măng séc màu hồng phấn lại đây cho cô xem, hỏi ý kiến cô, Hạ Úc Huân thiếu chút nữa phun ra một ngụm nước.
“Dì Hoa! Đẹp hay không? Đây là con và Tiểu Bạch cùng nhau chọn!” Niếp Niếp đắc ý nói.
Hãn, con xác định là cùng Tiểu Bạch chọn sao?
Hạ Úc Huân chần chờ mà nhìn về phía Tiểu Bạch, nói: “Con cũng cảm thấy đẹp?”
Ngoài ý muốn chính là, Tiểu Bạch cư nhiên nghiêm túc gật gật đầu, đáp: “Dạ, đẹp.”
Hạ Úc Huân hết chỗ nói rồi……
Tưởng tượng thấy trên quần áo Lãnh Tư Thần cài cái khuy măng séc vô cùng thiếu nữ này, hình ảnh đó quả thực quá đẹp……
Nghĩ tới nghĩ lui, cô vẫn là không nhịn nữa.
Dù sao Tiểu Bạch hy vọng Lãnh Tư Thần có thể sử dụng được.
“Khụ khụ, khá xinh đẹp, bất quá dì cảm thấy, khuy măng séc này hợp với ba ba của Niếp Niếp hơn!”
Cuối cùng, Hạ Úc Huân bất đắc dĩ mà thay Tiểu Bạch một lần nữa chọn một cặp khuy măng séc bằng chất liệu đá đen.
Về phần đôi màu hồng nhạt kia, bị Âu Minh Hiên mua đeo vào cổ tay áo ngay tại chỗ.
Đừng nói, màu sắc táo bạo này, quả nhiên vẫn là thích hợp nhất với Âu Minh Hiên.
“Mẹ, mẹ không mua sao?” Tiểu Bạch cầm túi quà hỏi một câu.
“Mẹ đã có người chuẩn bị giùm rồi.” Hạ Úc Huân trả lời.
“Dạ.” Tiểu Bạch gật gật đầu.
-
Ngày hôm sau.
Sinh nhật Lãnh Tư Thần, Tiểu Bạch tất nhiên là phải lên sân khấu.
Hạ Úc Huân ôm tâm tình bi phẫn đem Tiểu Bạch bảo bối trang điểm đẹp trai lóe sáng…… Lại để Lương Khiêm đón đi rồi.
Đáng chết, rõ ràng là con trai của cô, cô cực cực khổ khổ sinh ra, cực cực khổ khổ nuôi lớn, dựa vào cái gì chính cô đều không thể quang minh chính đại mang theo bên cạnh, lại phải cho Lãnh Tư Thần tên khốn kia mang theo khắp nơi khoe khoang……
Thật là tức chết cô mà!
-
Phòng khách.
Âu Minh Hiên đang bám riết không tha mà tiếp tục tăng giá trị thân mật.
“Tức phụ nhi, em thật sự không đi sao?”
Tần Mộng Oanh cũng không ngẩng đầu lên mà gấp quần áo, nói: “Tôi đi Niếp Niếp làm sao bây giờ?”
“Đương nhiên là chúng ta cùng đi!” Âu Minh Hiên đương nhiên nói.
“Taôikhông thích đi những tình huống như vậy.”
“Em là không thích cùng anh đi……” Âu Minh Hiên rầu rĩ lẩm bẩm.
Tần Mộng Oanh: “Uhm.”
Âu Minh Hiên sửng sốt hai giây, sau đó làm bộ trúng đạn che lại ngực, nói: “Em có nghe thanh âm thứ gì đó vỡ vụn không?”
Tần Mộng Oanh có chút vô ngữ mà nhìn anh một cái, sau đó từ phía sau cầm lên hộp quà nhỏ đưa cho anh, nói:“Anh giúp tôi mang cho Lãnh Tư Thần.”
“Em và anh ta không có giao tình gì, làm gì phải chuẩn bị lễ vật cho anh ta chứ?” Âu Minh Hiên không vui nói.
“Chuyện Niếp Niếp chuyển trường anh ấy tóm lại có giúp.”
“Được rồi……” Âu Minh Hiên rầu rĩ không vui mà đáp ứng.
Anh vốn đang muốn tiếp tục khuyên một chút, cuối cùng bị Hạ Úc Huân từ trong phòng ra xách cổ áo kéo đi rồi……