Mục lục
Bà xã ngọt ngào: hàng tỉ ấm áp kết hôn ngày thứ 7
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Ánh mắt Tần Phi ở trên người Âu Minh Hiên và Hạ Úc Huân mới rời đi nhẹ lưu chuyển, ý vị thâm trường nói: “Âu thiếu, anh sao lại cùng vị kia tới? Chẳng lẽ các người?”

Âu Minh Hiên mới vừa uống rượu vào tức khắc một ngụm phun ra, liên tục ho khan, nói: “Này, cậu đừng nói bậy a! Chúng tôi chỉ là trùng hợp gặp được!!!”

Tần Phi vẻ mặt vô tội, nói: “Tùy tiện hỏi mà thôi, anh sao lại khẩn trương làm cái gì?”

Âu Minh Hiên cẩn thận liếc xéo tên Lãnh Tư Thần mặt tựa Diêm Vương kia, fuck! Anh có thể không khẩn trương sao? Lại là phá sản hay là con riêng tranh gia sản, hay chân đều bị đánh gãy? Lại nói anh chính là người đã có gia đình nha!

“Âu thiếu, hôm nay sinh nhật Lãnh tổng, anh liền tay không mà tới sao?” Lam Hạo Dương trêu chọc.

Đôi mắt đào hoa của Âu Minh Hiên hơi hơi nhíu lại, nói: “Tay trống không, nhưng miệng không trống!”

Diệp Hàng “Phốc” cười thành tiếng, nói: “Nha, Âu thiếu, ngài đây là muốn tặng nụ hôn sao?”

Mọi người cười vang.

“Tôi thật sự tặng thì như thế nào?” Âu Minh Hiên cà lơ phất phơ tiến lên vài bước đi đến trước mặt Lãnh Tư Thần, mọi người ồn ào kịch liệt hơn.

Âu Minh Hiên là người da mặt dày, giống như người không có việc gì càng dựa càng gần, cuối cùng sát bên tai Lãnh Tư Thần nhỏ giọng nói một câu, sau khi nói xong mặt đầy tự mãn mà vỗ vỗ bờ vai anh, nói: “Món quà này có thích hay không?”

Lãnh Tư Thần nghe được anh nói Hạ Úc Huân rốt cuộc chuẩn bị ngừng nghỉ mấy ngày, thần sắc rõ ràng hòa hoãn rất nhiều, bất quá rất nhanh liền khôi phục vẻ thanh lãnh nhất quán, mặt không cảm xúc nói: “Tôi cho rằng đây là việc thuộc bổn phận của cậu, không thể làm lễ vật.”

“Mẹ kiếp! Này còn thuộc bổn phận!? Anh biết tôi có bao nhiêu nỗ lực bao nhiêu vất vả không! Sau khi bị phát hiện gặp phải kết cục bi thảm như thế nào không biết sao?” Âu Minh Hiên một bộ “Anh cũng quá vô nhân tính” lên án.

“Này này này, tôi nói hai người các người làm gì mà bí hiểm thế?” Lam Hạo Dương gấp đến độ cuộn hai tai vào má, một bộ các người cư nhiên có bí mật không nói cho tôi, tôi muốn cào chết các người.

Diệp hàng vỗ vỗ bờ vai anh, nói:“Tiểu Lam à, xem ra cậu thật sự thất sủng rồi! Bất quá, nếu là tôi, tôi cũng sẽ lựa chọn Âu thiếu!”

Âu Minh Hiên lập tức một ánh mắt quyến rũ ném qua, đáp: “Nga nha, ánh mắt Diệp thiếu không tồi a! Tôi thưởng thức cậu!”

“Đâu có đâu có, Âu thiếu khách khí! Tôi vẫn luôn rất ngưỡng mộ Âu thiếu, chỉ là bất hạnh không có cơ hội kết giao a!”

“Này còn không phải là cơ hội tốt sao!”

Nhìn hai người nhanh chóng kề vai sát cánh, cấu kết với nhau làm việc xấu, Lam Hạo Dương vẻ mặt thảm không nỡ nhìn, hai người này tiết tháo đâu?

Đang muốn tìm Tần Phi phỉ nhổ, phát hiện Tần Phi đang xuất thần nhìn về phía nào đó, vươn tay ở trước mắt hắn vẫy vẫy, nói: “Này, Tần Phi! Tần Phi? Hoàn hồn! Cậu nhìn cái gì vậy, nhập thần thế?”

Ánh mắt Tần Phi chuyên chú mà đuổi theo cô gái nào đó trong đám người, vuốt cằm nói: “Chuyện Nam Cung đại tiểu thư xem mắt cậu có biết hay không?”

“A, có nghe sơ sơ!” Lam Hạo Dương nghe vậy lập tức cảnh giác mà nhìn chằm chằm hắn, nói: “ Cậu muốn làm sao?”

“Vô nghĩa, còn phải hỏi sao? Đương nhiên là muốn thử xem a!” Tần Phi một bộ nhìn kẻ ngốc.

“Mẹ kiếp! Cậu điên rồi!” Lam Hạo Dương bị dọa đến thiếu chút nữa cắn đầu lưỡi mình.

“Tôi sao lại điên rồi? Còn không phải là nghe nói cô ấy có đứa con trai sao? Có con trai thì làm sao, cho dù cô ấy kết hôn, tôi cũng có biện pháp giúp cô ấy ly hôn! Cậu đã quên anh làm gì sao?”

Hắn là làm gì……

Hắn là luật sư huy chương vàng, am hiểu nhất ly dị kiện tụng……

Tần Phi vừa dứt lời đột nhiên cảm thấy sau lưng lạnh buốt, run lập cập nói: “Tôi sao đột nhiên cảm thấy có chút lạnh……”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK