Truyện : Bán Thân - chương 31.
- cậu để em suy nghĩ được không ? Tự nhiên cậu như thế này khiến cho em cảm thấy rất bất ngờ , em không tin được đây là sự thật .
- em có thể suy nghĩ , nhưng đừng suy nghĩ quá lâu .
- Vậy cậu cho em một ngày nhé.
Hoàng nắm lấy tay Phượng .
- Không phải anh không đủ kiên nhẫn để chờ đợi , mà anh sợ thời gian lâu sẽ khiến em không còn muốn ở bên cạnh anh nữa.
Cậu tốt như vậy mà , sao cô có thể không muốn ở bên cạnh cậu . Nhưng mà thân phận cô thấp hèn , cô không dám trèo cao , không có đủ tự tin để bước đi bên cạnh cậu .
Cũng lúc này trên phòng khách bà Liên đang ngồi nói chuyện với ông Vàng , bà ấy cứ ấp úng mãi , rồi cuối cùng cũng quyết định nói ra.
- có chuyện này tôi cũng không muốn nói cho ông nghe đâu nhưng mà đến lúc này rồi thì không thể không nói.
- Có chuyện gì vậy ?
- Thằng Hưng nó có tình cảm với một người .
Nghe bà Liên nói như vậy ông Vàng tò mò lắm .
- nó mới về đây thì có thể có tình cảm với ai được ? Bà biết người ấy không ?
- biết rõ mười mươi.
- ai vậy ?
- Ông mà biết chắc ông bổ ngửa ra vì tức quá .
- cái bà này. Là ai thì bà phải nói ra cho tôi nghe chứ . Nó cũng là con tôi mà.
- là con Phượng.
Ông Vàng đập bàn cái rầm.
- cái gì ? Bà mới nói ai cơ ?
- biết ngay là sẽ như thế mà . Tôi nói là con Phượng , đứa con ở nhà mình đấy . Không biết nó dùng cái âm mưu thủ đoạn gì mà nó quyến rũ được thằng Hưng . Đầu tiên không cho nó làm việc gì cả giữ nó khư khư bên mình , bây giờ lại còn dám thẳng thắn tuyên bố với tôi nếu như nó thích con Phượng thì không có ai có thể cản nổi . Ông xem như thế có được không ?
- vớ vẩn , chuyện này tuyệt đối không thể được , tôi không bao giờ cho phép .
Rồi ông ấy đi ra ngoài , lúc này ông ấy thấy Phượng thì lập tức chỉ tay vào mặt Phượng mà quát.
- con ranh con mất dạy , mày dám quyến rũ con ông hử? Mày có tin ông đánh cho mày nhừ đòn không ?
Thấy có tiếng ồn ào con Linh liền nhìn ra , nó nhìn ông Vàng đang mắng chửi Phượng thì nó hăm hở lắm . Còn cả con Vân nữa , nó đến thẳng chỗ ông Vàng luôn , nó thêm mắm dặm muối .
- Cái này là do nó hết chứ anh Hưng không có lỗi gì đâu bố ạ . Chắc chắn là anh ấy bị nó quyến rũ . Mấy cái loại như nó lúc nào cũng tỏ ra hiền lành thân thiện nên lừa được người khác cũng là chuyện bình thường thôi.
Con Vân nói như vậy ông Vàng lại càng tức , ông ấy lớn tiếng gọi.
- con Linh đâu , con Linh đâu rồi.
Con Linh từ trong bếp vội chạy ra .
- con đây ạ , ông tìm con có chuyện gì ạ ?
- mày vào ngay phòng sách lấy cho ông cái roi mây ra đây . Hôm nay ông phải dùng gia pháp để dạy dỗ cái thứ nô bộc mất nết này . Cái loại đũa mốc mà đòi tròi mâm son , đỉa mà đòi đeo chân Hạc à ? Láo , quá láo .
Con Linh nhanh chóng đi đến phòng sách để lấy roi theo lời ông Vàng , bây giờ nó cầu mong ông vàng đánh càng nhiều càng tốt , đánh chết luôn cũng được .
Con Linh đưa roi cho ông ấy rồi ông ấy cầm cái roi giơ về phía mặt Phượng.
- quỳ xuống , quỳ xuống ngay cho tao .
Phượng cũng làm theo lời ông ấy quỳ xuống đất , ông ấy trừng mắt nhìn Phượng .
- tao đã từng có ý tốt muốn vun vén cho mày một chỗ ăn chỗ ở tử tế . Nhưng thật không ngờ dã tâm của mày quá lớn , lại muốn quyến rũ con trai cả của tao . Mày nghĩ mày là ai ? Cái thứ con ở không có mẹ.
Ông ấy sỉ nhục Phượng , không tiếc những lời cay nghiệt nhất để mà nói với Phượng .
- mày đừng có mơ bước chân vào nhà tao , hôm nay tao sẽ đánh cho mày một trận để mày nhớ thân phận của mày .
Con Vân thêm vào.
- Đúng rồi đấy bố ạ , bố đánh cho nó một trận nhừ tử đi để cho nó nhớ . Cho nó biết vị trí của nó ở đâu , đừng có để nó tưởng nhà mình dễ dãi .
Con Linh nhìn chằm chằm vào cái roi ấy , nó cầu mong ông Vàng xuống tay thật nhanh thật mạnh . Nhưng lúc ông ấy giơ roi lên còn chưa kịp đánh cái nào thì đã bị giữ chặt lại , người giữ cái roi ấy chính là Hưng .
Ông Vàng thấy Hưng bênh vực cho Phượng lại càng nổi điên , ông ấy quát.
- mày làm cái gì thế hả ? Mày có bỏ ngay tay ra để bố dạy cho nó một trận không ? Cái thứ mất nết , dám quyến rũ cả chủ .
Hưng quả quyết.
- Không có chuyện cô ấy quyến rũ con.
Ông Vàng tức sôi máu .
- Mày bị nó cho ăn bùa mê thuốc lú rồi nên mới bênh vực cho nó . Mày thích nó vì cái gì ? Nhan sắc thì bình thường , ở cái làng này thiếu gì đứa xinh hơn nó , chỉ cần mày mở lời một tiếng thì bu vào xếp cả cây số không hết gái . Thế mà mày lại thích nó , mày bị điên rồi con ạ .
- Bố bỏ roi xuống đi , bố không được làm tổn thương người con gái mà con thích .
- mày... mày muốn tao tức chết phải không ?
Bà Liên thấy tình hình căng thẳng vội ra can ngăn.
- bình tĩnh nói chuyện cũng được mà , đừng có lớn tiếng kẻo thiên hạ người ta biết.
Ông Vàng hậm hực.
- còn giữ gìn cái con mẹ gì nữa , trước sau gì thì cả cái làng này cũng sẽ biết thôi . Rồi đây người ta sẽ cười vào mặt tôi vì có thằng con trai đi Tây về mà lại thích một đứa con ở. Nhục , nhục không để đâu hết nhục .
Bà Liên thấy chồng tức giận như vậy liền lựa lời khuyên nhủ Hưng .
- Con bình tĩnh nói chuyện lại với bố . Ý kiến của mẹ đã như vậy rồi đấy , mẹ cũng không đồng ý cho nó làm dâu nhà này đâu .
- Vậy thì cô ấy sẽ không làm dâu của nhà này theo đúng ý bố mẹ .
Cả ông Vàng với bà Liên đều đồng thanh hỏi.
- con nói như vậy là có ý gì ?
- con sẽ đưa cô ấy rời khỏi nơi này . Coi như không có dự án nào cả , con sẽ đưa cô ấy đi làm ăn kinh tế ở một nơi khác , không để bố mẹ bận lòng .
Ông Vàng đã điên lắm rồi bây giờ lại còn nghe Hương nói câu này . Thế thì có khác nào Hưng nói thẳng vào mặt ông ấy là Hưng cần Phượng hơn cần bố mẹ chứ . Ông ấy còn chưa nói gì thì Hưng đã nói tiếp.
- Con sẽ không đi quá xa đâu . Vẫn sẽ thường xuyên về hỏi han chăm sóc bố mẹ . Con không phải đứa con bất hiếu, cô ấy cũng không phải .
Mọi chuyện càng lúc càng rắc rối , Phượng không thể tiếp tục im lặng được nữa , cô kéo tay Hưng.
- cậu đừng nói gì nữa . Em đã nói rồi mà , chúng ta không thể đâu.
- chúng ta có thể .
- cậu nghe em nói đi.
- anh sẽ bảo vệ em , cũng như bảo vệ tình cảm của chính anh .
Ông Vàng ném cái roi mây xuống dưới đất , mặt đỏ tía tai.
- loạn , loạn hết rồi . Cái nhà này đúng là loạn hết thật rồi , không còn coi ai ra gì nữa . Muốn lấy ai thì lấy , muốn làm gì thì làm , từ giờ coi như ông già này không còn tồn tại đi cũng được .
Con Vân nghe thấy ông Vàng nói như thế thì vội vàng chạy đến .
- bố nói như thế là sao ? Bố phải phản đối đi chứ . Bố nói như thế có khác nào bố đồng ý cho anh không lấy nó đâu .
- Chúng mày đừng làm phiền tao nữa . Muốn làm gì thì làm đi . Nếu như thế này chắc tao giảm thọ rồi chết sớm quá . Con với chẳng cái , không giống ai cả .
Bà Liên biết ông Vàng đã bỏ cuộc , thật không nghĩ ông ấy lại có thể dễ dàng chấp nhận một đứa con gái như Phượng về làm dâu . Bà ấy tức lắm , nhìn Phượng bằng con mắt như muốn bóp chết cô ngay lập tức . Nhưng bây giờ Hưng đang có ở đây , bà ấy không thể làm gì được , đành phải chờ cơ hội vậy .
Đến cả bà ấy cũng bỏ đi con Vân tức lắm , nó uất ức .
- bố mẹ bị điên hết rồi , điên hết rồi nên mới để cho ông ấy làm loạn. Hai người ăn phải cái thứ gì mà lại nhu nhược như thế hả ?
Bốp .
Một cái tát như trời giáng vào mặt nó , tai nó ù đi , tất cả những người xung quanh đều giật mình . Người vừa đánh nó là Hưng , anh đang vô cùng tức giận .
Nó vốn dĩ không có tư cách để tham gia vào chuyện tình cảm của anh , cũng quá láo toét khi nói bố mẹ như thế , anh không dạy dỗ nó để nó hỗn láo đến bao giờ . nó ôm lấy mặt , nước mắt lưng tròng.
- anh.. anh đánh em sao ? Sao anh dám ?
- Có gì mà không dám.
- chỉ vì em không đồng ý để anh lấy nó nên anh ghét em đến mức đánh em hả?
- chứ không phải vì em quá láo à ?
- Nếu anh không đen trắng mất minh như vậy em sẽ không cư xử như thế.
- như thế nào là đen ? Thế nào là trắng ? Anh yêu ai lấy ai là chuyện của anh . Nếu bây giờ anh đưa một người đàn ông về đây rồi bắt em phải lấy em có chịu không ?
- Em ...
Nó cứng họng , nó vẫn không phục , nó vẫn tìm cách cãi cố .
- cả em với bố mẹ đều muốn tốt cho anh thôi . Anh đâm đầu vào nó khác gì đâm đầu vào đường cùng , đường cụt.
- Im miệng.
- bây giờ đến cả nói chuyện anh cũng không cho em nói sao ?
- lo tốt cho bản thân mình đi . Còn anh cảnh cáo em lần cuối cùng . Bây giờ cô ấy là bạn gái của anh , sau này sẽ trở thành vợ anh , bất cứ ai động đến cô ấy cũng như động đến anh . Anh sẽ không để yên đâu . Lúc ấy đừng trách tại sao anh không nể tình .
Hưng cầm tay Phượng kéo đi , đi một mạch về phòng của anh , lúc ấy Phượng gỡ tay anh ra , đứng xa anh vài bước , cô cúi đầu.
- Em xin lỗi cậu.
Hưng bước thêm một bước nữa về phía Phượng , bước chân anh đủ dài để có thể tới bên cạnh cô ngay lập tức , anh kéo cô vào lòng ôm chặt lấy , cô muốn thoát ra nhưng bị anh giữ lại .
- bây giờ anh đã công bố cho tất cả mọi người biết anh là người của em rồi đấy . Đừng có nghĩ đến chuyện mà bỏ rơi anh .
Phượng trách móc.
- đến bây giờ mà cậu vẫn còn tâm trạng để đùa , em thật lo chết đi được .
- anh đã nói với em rồi , nếu ai muốn đánh em thì em phải bỏ chạy , không được để cho người ta đánh cơ mà.
- Nhưng đó là ông chủ , làm sao mà em dám.
- vậy nếu như anh không có ở nhà em định để bố anh đánh em sao ?
- chuyện này cũng là đương nhiên mà cậu.
- không được , anh không cho phép .
- Bây giờ cậu khiến cho ông bà chủ buồn rồi , họ sẽ càng ghét em thêm thôi , ghét cả cậu nữa , sẽ ảnh hưởng đến công việc đến tương lai của cậu . Em đang cảm thấy lo lắm . Bây giờ cậu đi nói với ông bà chủ đi.
- Em muốn anh nói gì với bố mẹ anh ?
- cậu nói với ông bà là cậu chỉ nói đùa thôi chứ cậu không thích em một chút nào . Chỉ cần câu nói như vậy là ông bà sẽ không còn giận cậu nữa.
- rồi sau đó ?
Mắt phượng đỏ hoe .
- rồi sau đó cậu sẽ tìm thấy một cô gái thật tốt , ở bên cạnh cô ấy , cậu sẽ...
Phượng chẳng thể nói thêm được nữa vì lúc này môi cô đã bị bao chọn bởi môi anh ...là anh chủ động hôn cô. Cô bất ngờ nên cứ đứng yên như thế , cũng là anh mang lại cho cô những cảm giác ân ái đầu đời . Anh luyến tiếc rời khỏi môi cô , ánh mắt nhìn cô đầy thâm tình.
- anh yêu em là thật , muốn cưới em làm vợ cũng là thật , không có một chút nào giả dối . Anh sẽ bảo vệ em , không để ai làm hại em cả . Em cũng phải mạnh mẽ lên , đừng tiếp tục chịu đựng . Em chỉ cần đối xử tốt với những người tốt với em thôi , còn những người hãm hại em , đừng nghĩ đến chuyện lương thiện với họ .
Cô lí nhí đáp lại.
- nếu như vậy chẳng phải cũng giống như họ sao ?
- cuộc đời này vốn dĩ không công bằng . Em cũng biết người nào mạnh thì sống kẻ nào yếu sẽ bị vùi dập mà . Em muốn bị vùi dập hay muốn mình trở nên mạnh mẽ ?
Nếu như vậy thì cô sẽ chọn trở nên mạnh mẽ , vì cảm giác bị vùi dập quả thực không dễ chịu chút nào .
Tất cả mọi thứ giống như một cơn mơ vậy , cô trở thành người yêu của anh , trở thành người phụ nữ bên cạnh anh , trở thành một người mà sau này không dễ bị người khác bắt nạt . Tuy như vậy cô cũng chẳng có ý nghĩ sẽ dùng vị trí này của mình để làm hại ai , cô là người hiểu rõ nhất bị người ta lợi dụng địa vị bắt nạt khốn khổ thế nào .
Để Phượng tin tưởng vào tình cảm của mình hơn nên Hưng quyết định ngay hôm sau đưa Phượng về nhà thăm bố , cũng là để nói với ông ấy về chuyện tình cảm giữa anh và cô . Anh cũng biết là cô muốn biết bố sống thế nào , có khỏe không . Nhưng khi cả hai vừa bước chân vào sân đã nghe thấy tiếng dì đang la mắng .
- không được cái tích sự gì cả . Đã đến đấy gặp nó rồi thì phải mở miệng ra mà xin tiền nó chứ . Về không như thế này lấy cháo mà ăn à ? Cháo cũng không có mà húp đâu . Ông xem bây giờ trong nhà còn cái gì không ? Còn cái gì ăn được không ?
Ông Liêm khổ sở.
- bà lo đi làm đi chứ , tôi cũng đi làm kiếm tiền lo cho cái bản thân tôi rồi . Bà cứ dựa dẫm vào con cái như thế mà không thấy xấu hổ hay sao ?
- xấu hổ ? Xấu hổ cái đầu nhà ông ấy . Xấu hổ giúp sung sướng hơn được không ? Có ra cơm ra gạo không ?
- bà muốn thì bà đến mà xin con gái bà , đừng có hành hạ con gái tôi . Nó bán thân trả nợ cho tôi với bà rồi còn cái gì nữa đâu để mà vơ vét.
- à à , bây giờ ông dám lớn tiếng với tôi đúng không ? Ông muốn ra đường ở đúng không ?
Lúc này Hưng liền bước vào trong rồi nói dõng dạc.
- bố không cần phải ở với người phụ nữ này nữa . Con sẽ sắp xếp cho Bố một ngôi nhà riêng , sẽ lo cho bố cuộc sống đầy đủ để bố không phải suy nghĩ gì .
Danh Sách Chương: