Từ lúc bắt đầu makeup Nhạc Yên Nhi đã có vẻ mất hồn mất vía rồi, mặc cho thợ trang điểm tô trát thế nào cô cũng không nói năng gì.
Diệp Thiên Hạ tất nhiên đã nhìn ra hôm nay Nhạc Yên Nhi không bình thường, nhưng ngặt nỗi bên cạnh lúc nào cũng có người đi đi lại lại nên không tiện hỏi thăm, đợi sau khi trang điểm xong lại phải chuẩn bị ra sân khấu luôn.
MC của hoạt động lần này là một người dẫn chương trình rất có tiếng trong giới giải trí, trước khi bọn họ ra người đó đã làm cho cả hội trường nóng lên rồi, đợi khi hai nữ diễn viên chính ra lập tức nghe được tiếng vỗ tay như sấm dậy.
Nhạc Yên Nhi cảm thấy bản thân quả thật đã bị đoạn video đó ám ảnh rồi, nhìn thấy đám người đông nghìn nghịt bên dưới, cô bỗng nhiên hoa hết cả mắt.
MC làm nóng không khí sau đó mời hai người lần lượt giới thiệu vai diễn của mình trong White Lover.
Diệp Thiên Hạ đã quen với những trường hợp thế này, cô nhận lấy micro, ung dung giới thiệu.
Sau đó đến lượt Nhạc Yên Nhi.
Nhưng cô lại có cảm giác không điều khiển được chính mình, thấy mấy nghìn đôi mắt nhìn chòng chọc vào mình, cô bỗng nghẹt thở giống như bị đuối nước vậy, một câu cũng không nói ra được.
Sau khi yên tĩnh chờ đợi một phút, hội trường bắt đầu xáo động.
Rất nhiều ánh mắt của các nhà báo khi nhìn Nhạc Yên Nhi đều biến thành hoài nghi và soi mói khiến cô càng không thể thốt ra lời.
Nhạc Yên Nhi không phải là người vừa mới debut, cũng xem như đã thấy không ít chuyện đời rồi, trước giờ chưa từng gặp phải chuyện thế này.
Video xem trên xe khi nãy quả thực ảnh hưởng đến cô không nhỏ.
Lại đợi thêm một lúc, thấy cô vẫn không lên tiếng MC chỉ đành nói:
- Xem ra cô Nhạc vẫn chưa nghĩ xong, vậy thì chi bằng chúng ta…
- Yên Nhi giới thiệu xong rồi.
Diệp Thiên Hạ đột nhiên lên tiếng.
MC có hơi bất ngờ:
- Hả, lẽ nào micro gặp trục trặc rồi sao?
Diệp Thiên Hạ mỉm cười có vẻ tinh nghịch:
- Ôn Tố Tố trong White Lover bị câm bẩm sinh, lúc nãy Yên Nhi đã dùng hành động để giới thiệu với mọi người về nhân vật đấy thôi.
MC bừng tỉnh, nói:
- Hóa ra là thế, đúng là một cách giới thiệu đặc biệt, thông qua giới thiệu của cô Nhạc, chắc hẳn mọi người đều có ấn tượng rất sâu với nhân vật Ôn Tố Tố này rồi, nhưng tôi lại tò mò không biết lúc diễn vai này cô Nhạc có gặp khó khăn gì không?
Câu hỏi này chỉ đích danh Nhạc Yên Nhi trả lời, Diệp Thiên Hạ không tiện nói thay, chỉ đành nhìn sang cô với ánh mắt ẩn chứa sự lo âu.
Trải qua sự điều chỉnh vừa rồi trạng thái của Nhạc Yên Nhi đã tốt hơn hẳn, cô cho Diệp Thiên Hạ một ánh mắt trấn an rồi mới cầm mic lên.
- Có thể diễn vai Ôn Tố Tố này tôi cảm thấy rất vinh hạnh, nhưng quả thực cũng gặp phải một số khó khăn, ví dụ như trong quá trình quay phim phải học thủ ngữ…
Chuyện lúc nãy chỉ như một bước nhạc đệm nho nhỏ, cũng được Diệp Thiên Hạ giải quyết một cách khéo léo rồi, tuy rằng hôm nay Nhạc Yên Nhi không quá sôi nổi, nhưng cũng rất phối hợp với MC, xét về tổng thể cả buồi tuyên truyền đều rất thành công.
Sau khi buổi tuyên truyền kết thúc, đạo diễn Lộ mời mọi người ăn cơm.
Nhưng Nhạc Yên Nhi quả thật không có tâm trạng, cô cảm ơn đạo diễn rồi xin phép về trước.
Không ngờ Diệp Thiên Hạ cũng theo ra.
Cô có hơi kinh ngạc:
- Chị Thiên Hạ, chị không ăn cơm với mọi người sao?
- Chị đang giảm béo nên không ăn cùng mọi người thì hơn, nếu không thấy chị không ăn được gì lại khiến mọi người mất hứng. Còn em đó, trạng thái hôm nay luôn không ổn, có phải đã xảy ra chuyện gì không?
Nhạc Yên Nhi ngẩn ra, cô cắn môi, khó xử không biết có nên nói không.
Không phải cô không tin Diệp Thiên Hạ, chỉ là cái tên Anjoye này quá nguy hiểm, cô vẫn thấy càng ít người bị liên lụy vào thì càng tốt.
Diệp Thiên Hạ hiểu, mỉm cười bảo:
- Em không cần khó xử, không phải chị muốn thăm dò chuyện riêng tư của em, chị chỉ cảm thấy mình lớn hơn em mấy tuổi, nếu như có vấn đề gì còn có thể cho em ý kiến, nếu em thấy không tiện chị sẽ không hỏi nữa.
Nhạc Yên Nhi thấy Diệp Thiên Hạ hiểu lầm thì vội vàng lắc đầu:
- Không phải, không có gì không tiện đâu chị, hay chị em mình đi uống cốc cafe đi, em cũng đang muốn tìm một người để tâm sự.
Hai người vào ngồi trong một quán cafe nằm ở góc trong cùng gần hội trường.
Đợi cho cafe được mang lên, Nhạc Yên Nhi nhấp một ngụm rồi mới chậm rãi mở lời:
- Chị Thiên Hạ, chị đã biết em và Dạ Đình Sâm ở bên nhau, em cũng không giấu chị, thực ra bọn em kết hôn rồi.
Diệp Thiên Hạ khựng lại một lát rồi mới cảm khái:
- Chị vốn tưởng rằng em giống như chị, nhưng thực ra, em hạnh phúc hơn chị nhiều lắm.
Nhạc Yên Nhi nghĩ, chắc Diệp Thiên Hạ đang nhớ đến chuyện giữa mình và Âu Duyên Tây.
Tuy rằng cô không biết nhiều về chuyện của họ, nhưng theo tình hình hiện tại mà nói, năm đó chắc chắn là chia tay không vui vẻ gì rồi.
Cô thở dài thườn thượt, nói:
- Em cũng không biết rốt cuộc đây có phải là hạnh phúc hay không, vì em phát hiện ra, đoạn tình cảm này không đơn giản như em vẫn tưởng, có thể sẽ có rất nhiều chướng ngại mà em không gánh vác nổi.
- Vậy em muốn rời xa anh ta sao?
Nhạc Yên Nhi lắc đầu quyết đoán:
- Không, dù có ra sao em cũng sẽ không rời xa anh ấy, em chỉ là sợ hãi mà thôi.
Diệp Thiên Hạ cười vô cùng dịu dàng:
- Chị nói em may mắn hơn chị, không phải vì em có thể gả cho Dạ thiếu mà là vì hai người đều yêu nhau, chị có thể nhìn ra anh ta đối xử với em rất thật lòng, thực ra, tiền tài hay danh vọng đều chỉ là hư danh mà thôi, thứ mà một người phụ nữ muốn có nhất vẫn là một người yêu mình chân thành.
Nhạc Yên Nhi đột nhiên nghĩ tới Âu Duyên Tây, lần đó ở trong phòng bệnh của cô, gã vừa nhìn thấy Diệp Thiên Hạ thì sắc mặt lập tức thay đổi, dáng vẻ không giống như đã buông xuôi.
- Chị và Âu Duyên Tây…
Nhắc đến cái tên này, vẻ mặt Diệp Thiên Hạ có chút phức tạp.
- Chị và anh ta đã từng ở bên nhau, nhưng từ trước tới nay chị chưa từng có được tình yêu của anh ta.
Cô từng tưởng rằng đó là tình yêu, nhưng cuối cùng chỉ là tự lừa mình dối người mà thôi.
Cô sẽ không bao giờ quên ngày đó, cô quay phim về sớm muốn cho gã một bất ngờ, nhưng vừa mở cửa đã nghe thấy Âu Duyên Tây đang nói chuyện điện thoại.
- …Cô gái hôm nay xem mặt á? Cô hai nhà họ Trần, trông cũng được, có điều tính cách nhạt nhẽo quá…
- …Ai? Người phụ nữ hiện tại á? Đừng đùa nữa, chơi đùa mà thôi, tôi cũng đâu thể cưới cô ta…
Cô đứng ngoài phòng nghe hết những lời gã nói, lần đầu tiên Diệp Thiên Hạ biết trái tim tan vỡ là cảm giác thế nào.
Cô trao trái tim nhầm chỗ, yêu sai người, cuối cùng mới rơi vào kết cục thảm hại như thế.
Nhưng Nhạc Yên Nhi thì khác, cô may mắn hơn mình nhiều, có thể có được tình yêu của Dạ Đình Sâm, cô xứng đáng có được hạnh phúc.
- Yên Nhi.
Diệp Thiên Hạ thoát ra khỏi hồi ức, thong thả nói:
- Hãy quý trọng đoạn tình cảm này, đừng để cho bản thân sau này phải hối hận, có thể gặp được người yêu mình không dễ đâu, bất luận là khó khăn gì, hai người cùng giải quyết dễ hơn một mình đối mặt nhiều lắm.