Mục lục
Ninh Tiểu Nhàn Ngự Thần Lục
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hoàn Công Thế cười lạnh một tiếng nói: “Các ngươi là bị thanh danh của hắn dọa vỡ mật sao? Hắn tại bên ngoài là có thể là thần thú đủ một tay che trời không giả, nhưng vào Vân Mộng Trạch, cùng ta và ngươi giống nhau cũng là thân thể huyết nhục! Có bị thương, có chảy máu, cũng sẽ chết! Chỉ cần là thân thể người phàm, còn có gì phải sợ chứ?”

Tên tâm phúc này nói: “Ý tứ Hoàn Phó điện chủ, chẳng lẻ......”

Hoàn Công Thế cười cười nói: “Đại trận nếu phá không được, tốt nhất hắn bị nhốt trong trận. hắc hắc, người có cảnh giới cao nhất vĩnh viễn biến mất ở trong Cố Ẩn Sơn Hà trận là một chân tiên, còn chẳng bao giờ vây khốn qua thần thú đó.” Hắn hít một hơi thật dài nói, “Nếu hắn thoát khỏi đại trận trở lại, vậy ta ngược lại còn có lợi rồi, Đại yêu sống vài ngàn năm, thần hồn lực mạnh hung hãn bao nhiêu? Nếu nói vốn là phá trận chỉ có nắm chặc năm thành, hiện tại chỉ thêm lực lượng một người hắn, đoán chừng cũng có thể tăng tới bảy thành rồi!”

Úy Văn Long kinh cười nói: “Phó điện chủ nghĩ thật hay! Hẳn là nghĩ liền đem Hám Thiên Thần Quân đại danh đỉnh đỉnh cũng cùng nhau tính toán ở bên trong! Chuyện này thế nhưng thành!”

Hoàn Công Thế âm trầm nói: “Chỉ có thể nói thời cơ hắn đuổi tới không khéo, khẩn cấp đến làm đá kê chân cho ta!”

Trong trướng nhất thời trầm mặc xuống. Bao gồm Hoàn Công Thế ở bên trong, mặc dù nói như vậy rồi, nhưng nhớ tới hung danh cùng thủ đoạn lúc trước của thần thú này, tuy biết hắn hiện tại cũng là người phàm, nhưng cảm giác, cảm thấy trong lòng cực kỳ không thực tế.

Mọi người thương nghị chốc lát, lúc này mới tản đi.

Không có ai chú ý tới, tên tâm phúc vừa mới lên tiếng kia thời điểm cúi đầu đi ra lều, trong mắt đột nhiên có ánh tím chợt lóe.

#####

Bên trong Vân Mộng Trạch không có mặt trời mọc mặt trời lặn, cho nên chỗ này lúc nào cũng rất náo nhiệt.

Người đi đường lui tới vội vã.

Mục đích mỗi người xuất hiện ở chỗ này, cũng không phải là vì đi dạo, trừ Ninh Tiểu Nhàn.Khoảng cách đến thời kỳ đóng cửa Vân Mộng Trạch càng ngày càng gần, tất cả mọi người bận rộn làm mấy lần thám hiểm cùng tầm bảo cuối cùng. Trên mảnh dịch trạm trúc Lâu bị phân chia ra, đều là ngựa xe như nước.

Thời điểm nàng mới vừa qua y quán, nghe được bên trong truyền đến tiếng la điên cuồng quen thuộc. Cửa sổ Trúc Lâu lớn mà ngay ngắn, nàng nâng khẽ đầu, thì thấy bên trong có người bị trói thật chặc ở trên tường, khóe miệng lưu nước miếng, hai mắt đỏ ngầu, chính là biểu tượng bị Hoặc Tâm trùng khống chế. Góc phòng bày đặt thùng gỗ lớn, bên trong y quán còn truyền đến mùi thơm thảo dược quen thuộc.

Xem ra người nọ là sau khi tiến vào chỗ này mới phát bệnh, trước mắt ở chỗ này hẳn là có thể nhận được trị liệu hữu hiệu, hơn nữa nàng nghe thấy mùi hương thuốc này đại khái là có thể phán đoán, nhà y quán này dùng là chính là biện pháp nàng đã nói “Ba chưng ba nấu”.

Từ Hoặc Tâm trùng bộc phát diện tích lớn đến nay, đã qua mấy ngày.Người tu tiên tiến vào Vân Mộng Trạch thám hiểm, cũng từ lúc mới bắt đầu ứng phó không kịp, biến thành đến đâu hay đến đó, dù sao bọn họ mặc dù không có linh lực, nhưng nhãn lực, khí phách gan dạ người bình thường không thể so sánh, một khi kịp phản ứng, đó chính là Bát Tiên quá hải, các hiển kỳ chiêu.

Mà ở khu dịch trạm hàng hóa, nơi này cũng được xưng tụng cung cầu hai bên thịnh vượng, dù sao không phải là tất cả mọi người có thể ở trong Vân Mộng Trạch tìm được món đồ mình muốn, cho nên mới nơi này đào một đào bảo cũng rất cần thiết. Ninh Tiểu Nhàn mới đi mấy bước, đã bị mấy côn trùng hơi nhỏ hấp dẫn ánh mắt.

Loại này sâu này cùng tằm cưng rất giống, chẳng qua là hình thể muốn lớn hơn hai cỡ, mập mạp khả ái, màu sắc cũng bất đồng, hai con là màu xanh, hai con là đỏ thẫm, còn có vài con lại là màu tím đậm, giờ phút này đang nằm ở trong sọt cỏ mà gặm cắn lá cây, nàng cơ hồ cũng có thể nghe thấy âm thanh xạt xạt mấy cái tiểu tử này đang ăn cơm.

Này vài đầu tiểu tử không người nào hỏi thăm, nghĩ đến là người biết nhìn hàng xịn quá ít, ngay cả nhà bắt được bọn họ bán, đều chỉ đem bọn họ tùy ý nhét vào trong sọt cỏ. Loại sinh vật này tên là”Chức Cẩm”, nàng chỉ mắt thấy ở trong sách Ngôn tiên sinh, sống sờ sờ như vậy là lần đầu tiên mắt thấy.”Chức Cẩm” cũng là một loại tằm, song dùng tơ rút ra từ cái kén của nó, được gọi là Thiên linh Ti, chế ra sa tanh, xưng là Thiên linh Đoạn, ngoài công dụng chống nước chống lửa ra, loại vải vóc này màu sắc như mây như sương, không một chút dấu vết nhân công in nhuộm, ở trong tay thợ thủ công có thể biến thành quấn áo và trang sức hoa mỹ như áo tiên nữ.

Chỉ là vật nhỏ này bên ngoài căn bản nhìn không thấy tới. Cũng không phải bọn họ không nuôi được, hay là bọn chúng không ăn lá dâu, mà là lá thực vật được gọi là cây La Sa.Cây La sa cũng bị xưng là cây năm màu, trời sanh thì lá cây đã có năm màu đỏ, cam, vàng, xanh, tím, trùng Chức Cẩm ăn loại lá màu sắc nào, sẽ phun ra loại tơ màu sắc đó, chỉ là bọn nó không quá kiêng ăn, cho nên kết xuất ra cái kén một loại là năm màu đều đủ, sắc thái ở giữa thay đổi dần có thể nói là thiên y vô phùng, quá độ được cực kỳ tự nhiên.

Cây La sa sắp tuyệt chủng ở Nam Chiêm bộ châu rồi, mà lá cây kia là thức ăn của tằm Chức Cẩm, cũng cơ hồ mất tung ảnh. Thế nhưng Ninh Tiểu Nhàn lại không lo lắng cái này, bởi vì trong Rừng Ba Xà được xưng là bảo khố thực vật cũng có cây la sa sinh trưởng.

Nàng dừng bước, cúi người trêu chọc mấy tằm cưng, xem một chút trong bọn nó có bệnh không. Mới đưa tay vỗ về chơi đùa hai cái, bên cạnh bỗng có giọng nữ ôn nhu nhuyễn nị nói: “Ninh tỷ tỷ, thì ra là ngươi cũng thích những thứ côn trùngnày.”

Giọng nói này, nàng hiện tại đã là rất quen thuộc. Ninh Tiểu Nhàn trong lòng mắng mấy câu, ngẩng  đầu lên, trên mặt đã cười ôn hòa: “Tiểu Các chủ, ngươi đối với vài con tằm gấm này cũng có hứng thú?”

Quả nhiên Yến Linh Tuyết cùng Bình nhi chẳng biết lúc nào cũng đi tới nơi này, bên cạnh còn đi theo một Hoàn Tùng Ngọc. Lúc này nàng cẩn thận trang phục qua, vấn búi tóc  thùy hoàn phân tiếu, càng lộ vẻ xinh đẹp. Một bộ áo trắng lăn viền bạc, áo khoác màu hồng nhạt tung bay, thắt lưng rộng rãi, xiết được eo nhỏ càng thêm nhỏ nhắn.

Người ngọc như thế, ánh mắt Hoàn Tùng Ngọc cơ hồ cũng không rời đi khỏi nàng. Giống như là cảm giác được ánh mắt nam tử bên cạnh, nàng nhẹ giơ lên cổ tay trắng, đem tóc đen vuốt đến sau tai, lộ ra vành tai trắng noãn, hình dáng vành tai như nước điểm xuyết một khuyên hồng bảo thạch như máu gà. Động tác này nhẹ nhàng nhu hòa, hiển thị rõ vẻ đẹp phái nữ, ánh mắt Hoàn Tùng Ngọc nhìn nàng, không khỏi càng thêm cực nóng.

Ninh Tiểu Nhàn cũng âm thầm than thở, kiểu tóc Yến linh Tuyết giờ phút này chính là nàng kiểu thích nhất, đáng tiếc sau khi cùng Trường Thiên ở chung một chỗ không còn thân hoàn bích, nàng cũng không có da mặt dày để đi vấn búi tóc mà nữ nhi gia vân anh chưa gả mới làm.

“Linh Tuyết sao dám?” Yến Linh Tuyết sâu xa nói, ” Ninh tỷ tỷ thích như thế, Linh Tuyết sao lại dám đoạt thứ yêu thích của ngài?” giọng nói mềm mại, làm như ngậm hết sức ủy khuất, Hoàn Tùng Ngọc đứng ở bên cạnh, sắc mặt khẽ nhúc nhích, đã nhìn ra hai gã cô gái có chút đụng chạm.

Nàng ý hữu sở chỉ (lời nói hoặc hành động biểu đạt những gì ẩn sâu trong nội tâm người khác), Ninh Tiểu Nhàn dĩ nhiên hiểu nàng chỉ chính là chuyện mình mạnh đoạt Phúc Sinh Tử của nàng, liền giả bộ không hiểu, chỉ nhướng lên lông mày đen kinh ngạc nói: “Vậy Tiểu Các chủ ba ngày hai đầu đi làm khách trong rừng Ba Xà, chẳng lẽ thích cảnh trí nơi đó? Ngươi là khách quý của Ẩn Lưu, ta sớm nên phân phó bọn họ ở khu dịch quán đặc biệt xây một cái tiểu viện cho ngươi.”

Yến Linh Tuyết nhất thời chán nản. Ninh Tiểu Nhàn vừa lên tiếng đã châm chọc nàng”Dám” tham luyến Hám Thiên Thần Quân, còn nói muốn ở khu dịch quán xây tiểu viện cho nàng, ám hiệu này hiểu không quá chính là nàng cả đời cũng chỉ có thể là khách nhân của Ẩn Lưu, mơ tưởng làm chủ mẫu chủ nhà!

Ngực nàng phiền muộn, trên mặt thế nhưng mỉm cười nói: “Thế thì không cần. Cảnh trí khu Dịch quán, Linh Tuyết đã thấy nhiều. Rừng Ba Xà bao la hùng vĩ như thế, chỉ mong sau này có cơ hội lần nữa thưởng lãm cảnh đẹp nhiều hơn.”

Muốn nhìn đến cảnh trí chỗ sâu Rừng Ba Xà, trừ phi là người trong Ẩn Lưu, nữ nhân này đang hướng nàng hạ chiến thư? Ninh Tiểu Nhàn cười hì hì nói: “Được,Tiểu Các chủ cũng nên biết, cảnh đẹp Rừng Ba Xà, một ngày hay hai ngày đi dạo sẽ không hết đâu.” Thiếu nàng còn cứu nữ nhân này một mạng, thật là một người tàn nhẫn, kẻ hung ác, kẻ vong ân bội nghĩa. Ừ, đại khái nữ nhân này đem đại ân cứu mạng nhớ đến trên người Trường Thiên đi, không liên quan đến nàng.

Lúc này Hoàn Tùng Ngọc cũng không thể làm tượng gỗ, hắn tiến lên trước một bước lễ phép nói: “Ninh Viên trường.”

Đưa tay không đánh khuôn mặt người tươi cười, Ninh Tiểu Nhàn cũng trở về thi lễ nói: “Hoàn công tử, trùng hợp như thế?” Nơi này là địa bàn Càn Thanh Thánh điện, Hoàn Tùng Ngọc muốn tra rõ thân phận của nàng quá đơn giản. Nàng cũng không quên trong mắt Hoàn Tùng Ngọc tìm tòi nghiên cứu cùng tò mò, dù sao danh tiếng nàng ở bên ngoài quá lớn.

Đúng lúc hả, hắn người lớn như thế đứng ở bên cạnh đã bao lâu?Hoàn Tùng Ngọc nói: “Theo Linh Tuyết muội muội tới lựa chút hàng, không ngờ có thể gặp được Ninh Viên trường.”

Ninh Tiểu Nhàn cười cười nói: “Hoàn công tử thật là có lòng.” Hắn vừa gọi thẳng khuê danh Tiểu Các chủ, giữa hai người tất nhiên quan hệ không phải là nông cạn. Nàng không thích Yến Linh Tuyết, nên đối với mặt trắng nhỏ này cũng sẽ không có bao nhiêu hảo cảm. Lập tức đôi mắt đẹp ở trên người Yến Linh Tuyết cùng Hoàn Tùng Ngọc vừa chuyển, nhẹ nhàng nói, “Vừa được Tiểu Các chủ khiêm nhượng, đối với mấy tơ dệt này ta cũng từ chối thì bất kính. Trong tay ta còn có việc, mấy vị tự nhiên là được rồi.”

Tiểu Các chủ nói, “Không dám” cùng nàng tranh giành, nàng còn khách khí làm gì. Rồi hãy nói Thiên Lăng Các chỗ phía Bắc, rễ cây La Sa vốn trồng không sống, có mua mấy con tằm này thì cuối cùng cũng chết.Yến Linh Tuyết nói như vậy, cũng là ép buộc nàng thôi.Nàng cũng không quá để ý mấy người này, xoay người cùng nhà buôn cò kè mặc cả một phen, thì lấy giá hai nghìn linh thạch đem mấy bảo bối này bỏ vào trong túi. Cũng không phải nhà buôn không muốn ra giá cao, mà do mấy tằm gấm trong tay hắn cũng sống không được thời gian bao lâu. Trên Nam Chiêm bộ châu, số lượng cây La Sa rất ít.

Nàng mua mấy tằm cưng, cũng là muốn tại dân gian mở rộng ra. Địa giới ở bên trongẨn Lưu khống chế, có vài địa phương thích hợp cây La Sa sinh trưởng, nếu dùng Tức Nhưỡng cải tạo, làm năng lực sống của nó tăng lên, Thiên Linh Ti Đoạn một lần nữa được xuất bản tỷ lệ rất lớn, hiện tại sức mua của người giàu lớn, tiền bạc tất nhiên cuồn cuộn không dứt mà đến, hơn nữa Tề Bàn Tử dưới tay nàng cũng quen với làm ăn tơ lụa, ở phương diện này mua bán tiêu thụ tự có nghề. Chớ cho rằng bạc của người phàm vô dụng, tích tiểu thành đại, chính là Tiên Ngân người phàm tiến cống, mới cung cấp nuôi dưỡng lên phủ Phụng Thiên, Triều Vân Tông cùng Quảng Thành Cung thành quái vật lớn như vậy.

Làm người trông coi hậu cần của Ẩn Lưu, mỗi ngày vừa mở mắt thì vài chục vạn đầu yêu quái kêu than cho thực phẩm, nàng làm sao bỏ qua cho bất kỳ cơ hội kiếm tiền nào chứ?

Aizz, công việc quản gia thật khó a.

Đợi nàng cất xong gấm tằm, vừa vặn nhìn thấy thân ảnh chủ tớ Yến Linh Tuyết cùng Hoàn Tùng Ngọc chui vào trong biển người. Bọn họ cũng không biết tai mắt nàng so sánh với thường nhân bén nhạy hơn xa, cho nên sau khi tránh ra mấy câu nói chuyện với nhau vẫn bị nàng nghe được:

“Sao Linh Tuyết muội muội lại kết thù với nàng?”Đây là giọng Hoàn Tùng Ngọc.

“Từ lúc chúng ta làm khách ở Rừng Ba Xà, cô gái này đố kỵ tài mạo của Tiểu Các chủ nhà ta, khắp nơi làm khó chúng ta!” Đây là giọng Bình Nhi thở hồng hộc.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK