Mục lục
Hủ nữ vương phi: Vương gia, ngươi là công hay là thụ?
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 295: Chương 283




Nghe Nguyệt Tích Lương nhắc đến thân nhân, không khí trong căn phòng lặp tức rơi vào nặng nề, các trưởng lão hai mắt nhìn nhau, vẫn là Kình Sâm lên tiếng trả lời.

- " Chúng ta có biết chuyện ấy. Môn chủ thứ tội, Quỷ Âm môn không kịp thời cho người đến cứu nguy, dẫn đến.... "

Dẫn đến Nguyệt vương gia chết thảm, Nguyệt vương phi bị bắt cóc không rõ tung tích.

Chuyện xảy ra ở kinh thành Cảnh Lăng ngày đó quá mức rầm rộ, Kình Sâm luôn cho người theo dõi nơi đó, vì nơi đó có gia nhân của môn chủ, vậy nên Quỷ Âm môn không thể nào không biết.

Thế nhưng.... mọi chuyện xảy ra quá nhanh, khi người của Quỷ Âm môn đến thì đã quá muộn.

Nguyệt Tích Lương lắc đầu, khẽ cười.

- " Kình Sâm gia gia không cần tự trách, ta biết các ngươi không có lỗi. Mà ta cũng nói luôn cho các ngươi, mẫu thân ta ta đã tìm thấy, còn phụ thân ta.... thực chất không có chết như lời đồn. "

A?

Kình Sâm khựng người lại, quá đỗi kinh ngạc. Không chết? Nguyệt vương gia không chết?

Hắn lại nhìn kỹ biểu cảm của Nguyệt Tích Lương, xác định là nàng không có nói dối sau mới buông lỏng cơ thể. Thảo nào hôm nay khi gặp môn chủ, hắn không thấy nàng có chút buồn hay đau lòng nào. Hóa ra mọi chuyện không xấu như mọi người vẫn tưởng.

Nguyệt Tích Lương trấn an chúng trưởng lão bằng tin tức tốt xong, liền nói tiếp.

- " Đúng là phụ thân ta không có chết, nhưng mà... bây giờ ta cũng không biết hắn đang ở đâu. Vậy cho nên, các ngươi hãy tận dụng thế lực môn phái, truy tìm tung tích của hắn giúp ta, ta sợ hắn gặp phải rắc rối nào đó khó xử lý. "

Nếu Nguyệt Kinh Thiên thực sự không chết, nàng cá chắc hắn sẽ quay trở về Cảnh Lăng hoặc là đi tìm mẫu thân. Thế nhưng thời gian đã qua lâu như vậy, nàng vẫn không nhận được chút tin tức nào của Nguyệt Kinh Thiên, chứng tỏ.... Một là hắn đang mắc phải rắc rối, không thoát thân được, hai là hắn cố tình không liên lạc với nàng.

Cho dù bắt nguồn từ nguyên do gì, hắn cũng đang làm nàng và những người khác lo lắng. Nàng ít nhất cũng phải biết được chút ít tình hình của hắn lúc này, nếu không nàng không an tâm.

- " Được, môn chủ, cứ giao cho chúng ta, chúng ta sẽ tận lực tìm kiếm Nguyệt vương gia. "

Quỷ Âm môn cắm rễ trong giang hồ bao nhiêu lâu cũng không phải là ăn chay. Hắn không tin, với mạng lưới tình báo của tông môn, đến một cá nhân cũng không tìm được.

- " Cảm ơn. "

Nguyệt Tích Lương nhẹ giọng, sau giơ tay xoa xoa thái dương.

- " Chuyện ta muốn nói chỉ có vậy mà thôi. Kình Sâm gia gia, các ngươi có thể đi về rồi, ta muốn nghỉ ngơi. "

Này hôm nay quá mức huyên náo, nếu nói nàng không mệt chính là nói dối.

- " Cái này..... "

Kình Sâm do dự một lúc, vẫn chưa muốn rời đi, tựa như có điều muốn nói, lại không biết nên nói hay không.

Nguyệt Tích Lương phát hiện hắn không đúng, ngẩng mặt, nghi ngờ hỏi.

- " Kình Sâm gia gia còn có điều gì sao? Rất hệ trọng? "

Kình Sâm hít vào một hơi, cuối cùng hạ quyết tâm, mở miệng.

- " Môn chủ, nửa tháng sau chính là đại hội võ lâm do Thần Minh cung đứng ra chủ trì. Đại hội võ lâm này tổ chức cố định mười năm một lần, nhằm chọn ra môn phái mạnh nhất, đứng đầu giang hồ, đương nhiên cũng được hưởng một số quyền lợi nhất định. Đại hội võ lâm lần trước, thắng cuộc chính là Thần Minh cung, vì vậy Thần Minh cung đang là môn phái nhất lưu, cung chủ Thần Minh cung cũng được mệnh danh võ lâm minh chủ.... "

Một khi nói đến ba chữ 'Thần Minh cung', giọng điệu của Kình Sâm không kìm được mà tỏ ra chán ghét cùng thù hận.

Nếu nói Kình Sâm ghét ai nhất trên đời, người đó chính là lão cung chủ Thần Minh Cung. Nếu nói Quỷ Âm môn ghét môn phái nào nhất trên giang hồ, môn phái đó chính là Thần Minh cung.

Quỷ Âm môn đối với Thần Minh cung vốn một tà một chính, trời sinh thiên địch. Bình thường Quỷ Âm môn luôn mang thái độ nước sông không phạm nước giếng, nhưng Thần Minh cung thì lại không muốn như vậy. Tựa như ngứa mắt Quỷ Âm môn, Thần Minh cung lấy danh nghĩa chính phái chèn ép bọn hắn đủ đường. Quá đáng nhất là vào năm đó, Thần Minh cung kêu gọi các danh môn chính phái liên hợp lại tiêu diệt Quỷ Âm môn, dồn bọn hắn bị vây khốn trong trận pháp hàng mấy chục năm.

Nếu không phải có Nguyệt Tích Lương tình cờ xông vào, lại tình cờ có được huyết mạch thuần khiết Vu tộc, tình cờ cứu được bọn hắn thì không biết bọn hắn còn bị nhốt đến ngày tháng năm nào nữa. Có khi chưa kịp nhìn thấy ánh sáng ngoại giới, bọn hắn đã trở thành một bộ xương khô.

Tình cơ ư?

Trên đời này làm gì có nhiều tình cờ như vậy.

Kình Sâm thà tự nguyện tin rằng đó là do duyên phận, thiên ý. Lão thiên gia chưa muốn tuyệt diệt Quỷ Âm môn nên đã đưa tân môn chủ đến, làm cho Quỷ Âm môn còn có một ngày đông sinh tái khởi.

Thần Minh cung, chúng ta không đội trời chung! Ngươi nợ máu thì phải trả bằng máu!

Nguyệt Tích Lương nhướng mày, có chút thú vị lên tinh thần.

- " Quỷ Âm môn muốn tham gia đại hội võ lâm? "

Mặc dù Quỷ Âm môn tái xuất giang hồ mọi người đều biết, thế nhưng bọn họ có thể nhân cơ hội đại hội võ lâm kia để tạo tiếng vang, coi như chính thức tuyên bố Quỷ Âm môn muốn tham gia vào vũng nước đục giới giang hồ, cũng như Quỷ Âm môn thế lực còn chưa có tận.

Chủ ý này.... nàng thích!

Kình Sâm gật đầu, phấn khích đến nỗi nếp nhăn bên hai khóe mắt cũng thêm lằn sâu.

- " Đúng vậy. "

Đây là một cơ hội hiếm có, không tận dụng thì chẳng phải rất phí phạm ư?

- " Vậy.... các ngươi muốn ta làm gì? "

Nguyệt Tích Lương không vòng vo tam quốc, hỏi thẳng thừng. Nếu như chỉ có mỗi việc tham gia đại hội võ lâm, một mình Kình Sâm cũng có thể tự chủ trương, không cần phải tham khảo ý kiến của nàng.

Hắn chắc hẳn cần đến nàng ra tay.

Kình Sâm trước con mắt ngỡ ngàng của Nguyệt Tích Lương vén góc áo bào, đột ngột quỳ xuống, dùng nghi thức của Quỷ Âm môn, một tay để trước ngực, rõ ràng, dõng dạc hô.

- " Xin môn chủ hãy làm người dẫn dắt Quỷ Âm môn ở đại hội võ lâm, đoạt chức võ lâm minh chủ! "

Tiếp theo đó, hội trưởng lão cũng lần lượt quỳ xuống, hô theo.

- " Xin môn chủ hãy dẫn dắt Quỷ Âm môn! "

- " Đoạt võ lâm minh chủ! "

Gân xanh trên huyệt thái dương của Nguyệt Tích Lương có dấu hiệu bạo khởi, nàng vô ngữ.

Lại quỳ!

Sao các ngươi lại thích quỳ như vậy?!

Các ngươi biết ta sợ nhất là người ta quỳ xuống có đúng hay không?

Đây đâu có phải là cầu xin ta, đây là đang ép buộc ta rồi!

Võ lâm minh chủ? Kình Sâm gia gia, ngươi không có nhầm chứ? Là ngươi thì có lẽ sẽ đoạt được, mà ta.... lấy cái rắm để đoạt à!

Các ngươi muốn ta đoạt kiểu gì?

Nguyệt Tích Lương há miệng định từ chối, lại bắt gặp ánh mắt long lanh như tiểu cẩu của các vị trưởng lão, ý nghĩa hòm hòm là: môn chủ, ngươi chỉ việc đồng ý rồi ngồi chơi ăn bát vàng, chuyện còn lại chúng ta lo!

Hơn thế nữa, trong đầu bạn nhỏ Lương chợt nhớ đến những lời mà Bắc Mạc Quân viết cho nàng. Bàn tay bất giác sờ phong thư cách lớp y phục.

Nguyệt Tích Lương thở dài, ngả lưng dựa vào thành ghế, rầu rầu cất tiếng.

- " Thôi được rồi, các ngươi hãy chuẩn bị đi, nửa tháng sau ta sẽ lấy thân phận môn chủ đồng hành cùng các ngươi. Nhỡ kỹ.... chỉ có phép thành công, không cho phép thất bại! Chức vị võ lâm chí tôn phải là của Quỷ Âm môn chúng ta! "

Đã làm thì phải làm đến cùng!

Lần này mà không khuấy đảo giang hồ thì nàng không phải là Nguyệt Tích Lương!

- " Tuân lệnh môn chủ! "

.........

Nửa tháng rất nhanh liền trôi qua, Nguyệt Tích Lương ở Quỷ Âm môn cũng đã quen thuộc. Nàng buổi sáng đi luyện võ trường, buổi chiều đi Nghị sự đường, buổi tối lại qua y lâu. Y lâu là một nơi đặc biệt trong Quỷ Âm môn, chỉ toàn đại phu, do Lục trưởng lão điều hành. Có thể nói là Quỷ Âm môn khác với Vu tộc, không thiếu nhất chính là đại phu!

Nguyệt Tích Lương ngày ngày bận rộn, điều duy nhất không thay đổi là một thân nam trang. Thành ra các tân đệ tử vẫn đinh ninh cho rằng môn chủ nhà mình là nam nhân hàng thật giá thật.

Một ngày này là ngày Quỷ Âm môn trước tiên xuất phát đi Thiên Thần Thành, đại bản doanh của Thần Minh cung, tham dự đại hội võ lâm.

- " Môn chủ. "

Ngoài cửa vang lên tiếng gọi ồm ồm của Hàn Uy.

Nguyệt Tích Lương nhanh chóng cất cây trâm bạch ngọc của Lăng Tiêu Nhiên vào ngực, sửa sang lại bạch y trắng như tuyết, nhấc chân đi ra ngoài.

- " Khởi hành thôi. "

Bạn đang đọc truyện trên: Vietwriter.com

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK