Tuy rằng anh đã đáp ứng với Hứa Nhược Phi, sau này cô có thể tùy ý sử dụng phòng điều chế nước hoa của tập đoàn Lệ Thị.
Nhưng mà thẻ kia của anh có thời hạn, sau khi Hứa Nhược Phi điều chế xong ‘Câu chuyện cũ của sợi dây chuyền thì trả lại cho anh.
Lúc ấy Lệ Đình Nam chỉ cảm thấy buồn cười.
Cô gái bình thường rất thông minh lại không hiểu ý tứ của anh.
Cái thẻ kia anh đưa cho cô, thì có nghĩa là anh đã tặng cho cô Nghĩ đến đây, Lệ Đình Nam gợi lên khóe môi ít thấy, đôi tay tự nhiên đặt trên đầu gối.
“Anna, cô có điều kiện gì có thể nói thẳng”
Hứa Nhược Phi nở nụ cười xinh đẹp: “Vậy Tổng giám đốc Lệ… Tấm thẻ giới hạn trước kia anh đưa cho tôi, còn có thể cho tôi không? Tôi muốn mượn dùng phòng làm việc của công ty để điều chế nước hoa, vật dụng trong phòng thí nghiệm cũng cần mượn, còn có kho chứa hương liệu…”
VietWriter
Mỗi khi nói đến hương liệu, trong ánh mắt của Hứa Nhược Phi sẽ thấp thoáng nét tự tin.
Lộng lẫy bắt mắt khiến người khác không rời được mắt.
Một tấm thẻ màu đen trong suốt được một đôi tay đẹp cầm lên đặt trên mặt bàn.
Ia cô gái đang chống tay trước mặt Hứa Nhược Phi vui mừng khôn xiết.
Xem ra Lệ Đình Nam vẫn có ưu điểm!
“Cảm ơn Tổng giám đốc Lệ! Anh yên tâm, tôi sẽ dùng hết sức mình để điều chế ra nước hoa có thể giúp anh ngủ ngon!”
Ý cười bên khóe môi của Lệ Đình Nam càng sâu.
“Cô ở bên cạnh tôi lúc ngủ chính là biện pháp nghỉ ngơi tốt nhất, không bằng cô ngẫm lại xem trưa hôm nay cô không thể ở cạnh tôi, cô nên bồi thường tôi như thế nào”
“Vậy nếu không thì… Tôi điều chế nước hoa giúp anh ngủ ngon miễn phí” Hứa Nhược Phi cò kè mặc cả.
Bình thường cô điều chế nước hoa nước hoa cho người ta thu phí rất cao đấy.
Ngay cả tiền lương làm trợ lý cho Lệ Đình Nam có trả mười năm cũng không bằng giá khởi điểm cô điều chế nước hoa cho người ta.
Nếu không phải cô nể tình anh đã giải vây giúp cô ngày hôm qua, cô mới không giúp anh điều chế miễn phí.
Lệ Đình Nam cười lạnh: “Cô còn muốn thu phí?”
Lúc anh nói, ngón tay thon dài lạnh lùng gõ mặt bàn.
Nhưng mà dường như Hứa Nhược Phi không có nghe được: “Tổng giám đốc Lệ, nước hoa mà tôi điều chế ra rất quý đấy… Ngay cả vợ của anh cô Hứa Nhược Mộng tìm tôi điều chế thì giá cả cũng chỉ cao chứ không thấp… Vừa mới nãy tôi còn nghĩ giảm cho anh 10% đấy”
Lệ Đình Nam tức đến bật cười.
“Được rồi” Anh trầm giọng ngăn lại, nếu cô gái trước mắt này tiếp tục nói thêm gì nữa, sợ là sẽ sẽ khó có thể khống chế bản thân đuổi cổ cô.
ím thẻ này sau này sẽ là của cô” Ánh mắt Lệ Đình Nam tỏ ý: “Khỏi cần trả lại cho tôi”
Hứa Nhược Phi giật mình, phải biết rằng tấm thẻ này của Lệ Đình Nam này đại biểu cho quyền hạn tối cao của tập đoàn Lệ Thị.
Đừng nói là phòng thí nghiệm, ngay cả muốn xem tài liệu bí mật của tập đoàn Lệ Thị cũng có thể xem được.
Cô từng hỏi Lệ Đình Nam, không sợ cô cướp tài liệu cơ mật của công ty đen bán sao?