Bây giờ có người có thể làm Hứa Nhược Mộng nói không ra lời, những người nhân viên cửa hàng lặng lẽ khen Hứa Nhược Phi trong lòng.
“Còn nữa, điều thứ hai. Cô Hứa, tôi rất cảm ơn cô đã tán thành với kỹ thuật điều chế nước hoa của tôi. Tôi mới vừa tới Lâm Xuyên liên nghe nói, giới nước hoa ở Lâm Xuyên có bảy phần thuộc về Lệ Thị, hai phần thuộc về Hứa Thị, một phần còn lại là phân cho những xí nghiệp khác. Tất nhiên, tôi luôn luôn kính trọng tập đoàn Hứa Thị nhưng bây giờ nếu thân tôi ở tập đoàn Lệ Thị, về công về tư thì không cần phải có liên hệ gì với tập đoàn Hứa Thị và cô Hứa”
Trong lời nói của Hứa Nhược Phi có giọt nước không thể lọt, làm cho người ta không tìm được bất kỳ sơ hở nào.
Về công, hiện tại cô là nhà điều chế nước hoa có cấp cao nhất ở tập đoàn Lệ Thị, nếu quá thân với Hứa Nhược Mộng thì dễ dàng bị người ta nghi ngờ.
Về tư, tập đoàn Lệ Thị là đại ca của giới nước hoa ở Lâm Xuyên, cô cần gì phải đi làm cho đàn em nhỏ Hứa Thị chứ?
Sau khi Hứa Nhược Phi nói xong, Tô Vân Nhi suýt chút nữa đã vỗ tay.
VietWriter
Bạn tốt của cô thật là miệng mồm lanh lợi, không thấy dáng vẻ của Hứa Nhược Mộng cũng biết lúc này trong lòng cô †a không dễ chịu.
Vẻ mặt của Hứa Nhược Mộng hết xanh rồi lại đỏ.
Một lúc lâu sau cô ta mới rít ra được một lời từ trong kế răng.
“Được, được thôi, Anna, cô có bản lĩnh. Thế nhưng bất kể cho cô có nói gì đi chăng nữa thì hôm nay, cái túi này, tôi đều đã định rồi”
Dù cho Anna nói gì thì cô cũng không cách nào giúp bạn của cô giành chiếc túi này từ tay của mình được.
Hứa Nhược Mộng khinh thường liếc nhìn cô nhân viên bán hàng đang đứng bên cạnh xem kịch hay, cô ta nở một nụ cười châm biếm: “Xem kịch đã đủ chưa? Xem đủ rồi thì mau đi giúp tôi gói đồ lại đi”
Hứa Nhược Phi nhún vai, thể hiện rằng mình không quan tâm chút nào.
Suy cho cùng thì muốn có chiếc túi này là bạn của mình chứ chẳng phải là mình. Hứa Nhược Phi liếc nhìn Tô Vân Nhi, chỉ thấy Tô Vân Nhi đang gọi một cuộc điện thoại, sau khi nói hai ba câu liên ngắt máy.
Từ đáy lòng Hứa Nhược Phi không khỏi thở dài thay cho.
Hứa Nhược Mộng.
Nói mà xem, sao ngư: m gái tốt” này của cô chọc ai không chọc lại đi chọc giận đúng cô thiên kim tiểu thư của nhà họ Tô này cơ chứ?
Ở trong giới giàu sang quyền thế ở nước ngoài, Tô Vân Nhi có tiếng là người có thù ắt báo, tính toán chỉ li.
Hứa Nhược Mộng khiêu khích nhìn Hứa Nhược Phi, nhưng lại nhìn thấy vẻ mặt thương tiếc của người phụ nữ này.
Ngay khi Hứa Nhược Mộng đang cảm thấy vô cùng khó hiểu thì đột nhiên cô nhân viên bán hàng lúc nấy quay lại nói với cô ta: “Cô Hứa, thật ngại quá, chúng tôi không thể bán chiếc túi này cho cô được”
Hứa Nhược Phi nhún vai, thể hiện rằng mình không quan tâm chút nào.
Suy cho cùng thì muốn có chiếc túi này là bạn của mình chứ chẳng phải là mình. Hứa Nhược Phi liếc nhìn Tô Vân Nhi, chỉ thấy Tô Vân Nhi đang gọi một cuộc điện thoại, sau khi nói hai ba câu liền ngắt máy.
Từ đáy lòng Hứa Nhược Phi không khỏi thở dài thay cho.
Hứa Nhược Mộng.
Nói mà xem, sao người “em gái tốt” này của cô chọc ai không chọc lại đi chọc giận đúng cô thiên kim tiểu thư của nhà họ Tô này cơ chứ?
Ở trong giới giàu sang quyền thế ở nước ngoài, Tô Vân Nhi có tiếng là người có thù ắt báo, tính toán chỉ li.
Hứa Nhược Mộng khiêu khích nhìn Hứa Nhược Phi, nhưng lại nhìn thấy vẻ mặt thương tiếc của người phụ nữ này.