Sắc mặt Bà cụ Lệ trầm xuống, giọng nói đầy tức giận:
“Đó chuyện của bọn trẻ, nếu không phải Đình Nam kết hôn với Hứa Nhược Mộng, đừng tưởng tôi không biết trong hồ lô của cô đang bán thuốc gì. Tôi thấy con bé Hứa Nhược Mộng kia có thể trị chứng mất ngủ của Đình Nam nên mới nhắm một con mắt cho qua. Nếu có cô gái nào thích hợp với Đình Nam hơn Hứa Nhược Mộng, tôi hoàn toàn ủng hộ việc Đình Nam hủy bỏ hôn ước với Hứa Nhược Mộng” Bà cụ Lệ nói xong liền đứng dậy rời đi.
Tách trà long tĩnh tràn đầy trên bàn trà chứng tỏ bà cụ không uống một hớp nào.
Lồng ngực Lệ phu nhân hơi phập phồng.
Lệ Đình Nam nhất định phải cưới Hứa Nhược Mộng!
Người phụ nữ tên Anna kia có bối cảnh gì mà dám bước chân vào cửa nhà họ Lệt Mặt mũi nhà họ Lệ sẽ bị vứt bỏ!
VietWriter
“Bà cụ, hôm nay nói chuyện với phu nhân như vậy liệu bà ấy có lựa chọn hành động hay không?” Thư ký hỏi.
Bà cụ Lệ ngồi trong xe lạnh lùng hừ một tiếng.
Thư kí lặng lẽ gật đầu.
Mấy phút sau, anh ta thấp giọng hỏi:
“Bà cụ, vậy chúng ta trở về nhà cũ sao?” Bà cụ Lệ lúc này mới nhớ đến người phụ nữ trong cửa hàng nước hoa:
“Kêu tài xế quay đầu xe trở về cửa hàng” Trong cửa hàng nước hoa, Hứa Nhược Phi đang nghiêm túc điều chế nước hoa.
Phải nói rằng những hương liệu bà cụ mang đến đều là những loại hương liệu đẳng cấp thế giới.
Nhiều thứ trong số này quý tộc nước ngoài cũng không mua được, thực sự không biết làm thế nào mà bà cụ này lại có nhiều hàng tích trữ đến như thế.
Hứa Nhược Phi sau khi điều chế tốt nước hoa liền cẩn thận đặt lên bàn.
Cô duỗi eo ngẩng đầu nhìn ra ngoài cửa sổ mới chợt nhận ra sắc trời đã sớm chuyển tối!
Hứa Nhược Phi lấy điện thoại di động ra và bấm số gọi về nhà.
“Anh trai, điện thoại của mẹ nè.” Hứa Nhược Hy đưa điện thoại cho cậu bé ở bên cạnh.
trên đường” Hứa Đình Phong đổi đề tài:
“Tụi con đang đặt giao đồ ăn, có cần đặt cho mẹ một phần luôn không?” Hứa Nhược Phi di chuyển điện thoại di động, liếc mắt nhìn thời gian, đã gần sáu giờ rồi.
Từ đây về nhà đại khái mất khoảng mấy tiếng đồng hồ, về nhà cô cũng không còn sức để nấu nướng nữa, nên đồng ý với lời đê nghị của Hứa Đình Phong.
“Đặt giúp mẹ một phần bánh pizza nha”
“Ừm, được ạ”
“Khoảng vài giờ nữa mẹ sẽ về tới nhà, khi đồ ăn giao đến, hai đứa cứ ăn trước đi nhé” Hứa Nhược Phi nói, rồi thu dọn đồ đạc của mình, chuẩn bị giao nước hoa cho những người khác trong cửa hàng, rồi rời đi trước.
Ban nãy người bán hàng có nói với cô rằng bà cụ đó đã chuẩn bị sẵn hương linh miêu và cây mạt dược đặt ở tầng dưới rồi, Hứa Nhược Phi có thể mang đi bất cứ lúc nào.
Mặc dù cô không biết tên của bà cụ đó, nhưng cũng có hơi lấy làm tiếc.