Sau khi Lệ Đình Nam đổ vào một chậu hoa trong phòng làm việc, đặt cái ly thủy tinh trống lên bàn, sau đó ngồi trở lại bàn làm việc.
Anh đeo tai nghe lên, trong giọng nói nghe không ra vui sướng đau buồn:
“Bắt đầu cuộc họp thô Nửa buổi họp sau, nội dung chủ yếu liên quan đến thương trường, không có liên quan gì với Hứa Nhược Phi.
Cô ở một bên đeo tai nghe hưởng thụ giọng nói tiếng anh †ao nhã êm tai của Lệ Đình Thịnh, một bên ghi lại linh cảm và mạch suy nghĩ của mình lên giấy nháp.
Nếu như nói cô điều chế nước hoa làm cho khách hàng cảm thấy vui sướng.
Như vậy giọng nói của Lệ Đình Nam cũng có thể khiến cô vui vẻ như vậy.
Trong lúc bất tri bất giác, linh cảm của Hứa Nhược Phi trổi dậy mạnh mẽ, viết đây mấy trang giấy nháp vể những dòng suy nghĩ đến khoản liên minh nước hoa.
VietWriter
Lúc giọng nói không khách khí của Lệ Đình Nam từ trong †ai nghe truyền đến, tinh thân của Hứa Nhược Phi vẫn còn hơi hoảng hốt.
Cuối cùng cô làm sao vậy?
Lúc linh cảm trổi dậy nhiều hơn nữa, cũng chưa từng giống hôm nay như thế này…
“Cuộc họp kết thúc rồi, tự nhiên cô còn đờ ra làm gì” Giọng nói của Lệ Đình Nam lạnh nhạt thanh đạm nhắc nhở Hứa Nhược Phi.
Hứa Nhược Phi
“vâng” một tiếng, ném suy nghĩ vừa nảy ra sau đầu.
“Đâu có đờ ra đâu.” Lệ Đình Nam cười nhạo:
“Lúc nảy trong cuộc họp nói cái gì?” Hứa Nhược Phi tạm ngừng.
Lệ Đình Nam nặng nề nở nụ cười, không có làm khó Hứa Nhược Phi:
“Cô chỉ phụ trách ba mặt trong liên minh nước.
hoa, hai mặt khác sẽ do chủ tịch tập đoàn điều chế nước hoa Nhã Thành phụ trách” Hứa Nhược Phi nháy mắt mấy cái:
“Tổng giám đốc Lệ, vậy trước đây anh còn nói tôi không được tham gial”
“Trêu cô thôi” Giọng nói của Lệ Đình Nam bình tĩnh, mang theo ý cười:
“Nghỉ ngơi sớm một chút đi, ngày mai đừng đến trễ đó” Trong lòng Hứa Nhược Phi như có một dòng nước ấm chảy qua.
Xem ra, mặc dù là Lệ Đình Nam ác miệng, nhưng đối đãi với cấp dưới vẫn rất quan tâm.
Ai ngờ câu tiếp theo của người đàn ông liền khiến cho Hứa Nhược Phi đánh mất hết hảo cảm vừa có với anh.
“Đừng có quên giao dịch tối nay, bình nước hoa kia phải càng nhanh càng tốt, về phần sở thích của người lớn tuổi, ngày mai đi làm tôi sẽ cho cô.” Hứa Nhược Phi:
“Tổng giám đốc Lệ, anh là con quỷ đòi nợ sao?”
“Người đã nhận ba tỉ rưỡi rồi không có tư cách nói tôi” Hứa Nhược Phi tháo tai nghe xuống, yên lặng rời khỏi phòng họp video.
Tẩy trang xong, tắm rửa xong, sau khi làm xong các bước chăm sóc hằng ngày rồi cô quay về phòng, nằm lỳ ở trên giường.
Bên trên đầu giường đặt đầy vài tờ giấy nháp ghi lại linh cảm trong lúc họp.
Cũng không biết vì sao mà sau khi nghe giọng nói êm tai giống như đàn cello của Lệ Đình Nam xong thì linh cảm của cô lại ùn ùn mãnh liệt kéo tới như thủy triều.
Đột nhiên Hứa Nhược Phi một câu mẹ Vương đã từng nói qua với cô.
Điều chế nước hoa, điều chế chính là tình.
Khi con có người yêu rồi, bất luận là cậu ta làm cái gì cũng đều sẽ lo lắng đến tâm trạng của con, kéo theo linh cảm của con.