Mục lục
Kế Hoạch Tìm Lại Vợ Của Thiếu Gia Họ Lệ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 227


Hứa Nhược Phi nhanh chóng thanh toán, sau khi cùng Tô Vân Nhi đi đón Hứa Đình Phong và Hứa Nhược Hy về nhà, làm xong cơm trưa trong lúc đang ăn cơm với Hứa Đình Phong và Hứa Nhược Hy, Hứa Nhược Phi kể lại chuyện sáu năm trước cho Tô Vân Nhi nghe.


Tô Vân Nhi há hốc mồm: “Đợi đợi đợi đã, để tớ thông não từ từ cái”


Lượng thông tin quá lớn làm Tô Vân Nhi nhất thời khó tiêu hóa được.


“Cũng chính là nói, sáu năm trước cậu từng cứu Lệ Đình Nam, mà nguyên nhân mà Lệ Đình Nam đính hôn với Hứa Nhược Mộng là anh ấy tưởng Hứa Nhược Mộng là cô gái mà cứu anh ấy vào sáu năm trước”


Hứa Nhược Phi gật đầu lạnh lùng nói: “Đúng”


Tô Vân Nhi gần như là kinh hoàng, cô ấy năm lấy vai của Hứa Nhược Phi: “Thân yêu ơi! Chuyện quan trọng như thế này, sao bây giờ cậu mới nhớ ra! Nếu cô gái sáu năm trước cứu Lệ Đình Nam đối với anh ấy mà nói là vô cùng quan trọng, vậy cậu hà cớ gì mà để cho bản thân mình uất ức? Cậu mới là người trong lòng anh ấy yêu thương nhất! Hứa Nhược Mộng bây giờ cao ngạo ngoài như họ Hứa chống lưng ở phía sau ra, quan trọng nhất chính là còn có ngọn núi vững chắc như Lệ Đình Nam! Nếu Lệ Đình Nam biết Hứa Nhược Mộng căn bản không phải là người cứu anh ấy sáu năm trước, cậu cảm thấy anh ấy sẽ đối đãi với Hứa Nhược Mộng như thế nào? Rồi lại đối đãi với cậu như thế nào?”


Hứa Nhược Phi chớp chớp mắt: “Anh ấy chắc chắn sẽ trực tiếp hủy bỏ cuộc hôn nhân với Hứa Nhược Mộng, nhưng tớ vốn không cho rằng anh ấy sẽ rất xem trọng tớ, huống hồ tớ cũng không có không phải anh ấy là không được”


Hứa Nhược Phi ngây thơ vô tội.


Đêm mưa đó của sáu năm trước, cô quả thực có một tia rung động đối với người đàn ông ngất xỉu trước mặt cô.


Bởi vì đẹp.


Tô Vân Nhi xuýt chút nữa không thở được.


Hứa Nhược Phi vẫn đang lý trí mà phân tích: ‘Lệ Đình Nam đính hôn với Hứa Nhược Mộng cũng không hoàn toàn là bởi vì sáu năm trước có người đã cứu anh ấy, cho nên anh ấy có tình cảm với cô gái đó. Với sự hiểu biết của tớ đối với anh ấy thì có lẽ anh ấy cảm thấy mình nợ cô gái đó ân tình, anh ấy không thích cảm giác nợ người khác nên chỉ là muốn trở món nợ ân tình đó mà thôi.”


“Chỉ có điều Lệ Đình Nam không ngờ đến, Hứa Nhược Mộng rất tham lam. Hứa Nhược Mộng muốn ở mãi bên cạnh anh ấy, vốn không muốn nhận sự báo đáp ân tình của anh ấy”


Hứa Nhược Phi nói rồi xác nhận mà gật đầu.


“Đại khái chính là như vậy”


Trên mặt Tô Vân Nhi hiện lên sự bất lực không che dấu được.


“Nhược Phi, cậu thật sự hết cứu rồi. Trên một ý nghĩa nào đó, cậu và Lệ Đình Nam có lẽ thật sự là tuyệt phối, hai người đều có thể ở nơi như vậy mag bình tĩnh phân tích…


Hứa Nhược Phi không hiểu cho nên nghi hoặc mà “ừm”một tiếng: “Tại sao lại nói như vậy?”


Tô Vân Nhi ngước mắt lên, nhìn vào khuôn mặt đang mơ hồ của người bạn thân của mình mà dùng lời nói thành khẩn rồi nói: “Tớ hỏi cậu, sáu năm trước sau khi cậu cứu anh ấy thì có từng nhớ đến anh ấy không?”


Hứa Nhược Phi nghĩ rồi nói: “Có mơ thấy vài lần, nhưng số lần cũng không quá nhiều… có lẽ là mấy năm trước, trong một tháng thì có năm sáu bảy tám lần?”


Khóe miệng Tô Vân Nhi khẽ cong lên: “Vậy Nhược Phi, lần này cậu trở về Lâm Xuyên, sau khi nhìn thấy Lệ Đình Nam thì có cảm nhận đặc biệt gì không?”


Cảm nhận đặc biệt?


Hứa Nhược Phi cố gắng nhớ lại rồi nói: “Tim đập nhanh?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK