Cô ta lập tức cảm thấy oan ức, hốc mắt ngân ngấn hơi nước nhìn Lệ Đình Nam đứng một bên: “Đình Nam, nếu như anh thích người khác có thể nói sớm với em một tiếng… Em không phải đứa con gái không biết điều. Hôn ước giữa chúng ta nếu như anh không thích, em sẽ nói với Lệ phu nhân… A, ít nhất anh mau kêu Anna buông em ra trước đi. Từ nhỏ đến lớn ngay cả người nhà em cũng không đối xử với em như vậy”
Khách khứa tại bữa tiệc tối nghe thấy lời nói của Hứa Nhược Mộng.
không khỏi giật mình.
Oa, Lệ Đình Nam thế mà cũng có tin tức tình ái sao?
Ngày xưa tuy rằng Lệ Đình Nam cũng có trường hợp tham gia xã giao với nữ minh tinh, nhưng mà chưa bao giờ truyền ra tin tức tình cảm nào cả, đội paparazzi nằm vùng hết mấy ngày ở biệt thự tư nhân của anh cũng không thu hoạch được gì.
Cô Anna đúng là có thủ đoạn, thế mà có thể khiến Lệ Đình Nam phá vỡ quy tắc nhiều nhiều năm của mình.
VietWriter
Hứa Nhược Phi bĩu môi cạn lời, thủ đoạn của em gái cô tàn nhẫn đến mức nào, sáu năm trước chính cô đã từng trải nghiệm qua.
Trước mặt thì cười tủm tỉm, sau lưng lại đi đoạt mạng cô.
Mấy năm nay cô ở nước ngoài, vì tránh cho sau này lại xuất hiện tình huống tương tự nên đã mời huấn luyện viên riêng để dạy cho cô một ít biện pháp phòng thân dành cho nữ.
Nếu đối phó với đàn ông cao hơn cô có lẽ còn phải cố hết sức, nhưng mà đối phó với Hứa Nhược Mộng thì dư sức.
“Cô Hứa, tôi không dám buông tay” Hứa Nhược Phi bất đắc dĩ mà thở dài, sau khi cô nhìn thấy chiếc váy trên người Hứa Nhược Mộng liền đoán được nguyên nhân cô ta tức giận.
Ngoại trừ liên quan tới Lệ Đình Nam, sợ là còn có dính dáng đến quần áo trên người cô.
“Nếu như bây giờ tôi buông tay, bàn tay của cô có lẽ sẽ đáp xuống mặt tôi. Đáp xuống mặt tôi còn chưa tính, nhưng mà tôi là cấp dưới của Tổng giám đốc Lệ, nếu bởi vì tôi e ngại tâm trạng vị hôn thê của Tổng giám đốc Lệ mà dẫn tới việc vị hôn thê của Tổng giám đốc Lệ đấm đá vung tay với tôi, lan truyền thanh danh xấu, tôi đây sợ là sẽ phải bị tống cổ đấy”
Hứa Nhược Phi nói chuyện thành khẩn, đôi môi khẽ hé mở, đôi mắt trong veo tủi thân liếc mắt nhìn Lệ Đình Nam bên cạnh: “Tổng giám đốc Lệ, anh nói có phải hay không”
Những người xung quanh đứng xem kịch đều hít vào một hơi.
Hứa Nhược Mộng thủ đoạn cao minh.
Nhưng Anna cũng không cam lòng yếu thế.
Gương mặt Hứa Nhược Mộng lúc xanh lúc đỏ.
Cô ta căm giận cắn môi, Anna nói không sai, nếu như hiện tại cô ta đánh cô, thanh danh của cô ta tại hào môn sẽ bị xấu đi.
Nguyên nhân chủ yếu Lệ phu nhân thích cô ta chính là dịu dàng hào phóng.
Một khi ưu điểm dịu dàng hào phóng mất đi, Lệ phu nhân sẽ còn giúp cô sao?
Khóe môi Lệ Đình Nam nở nụ cười đầy ý tứ sâu xa, anh híp mắt lại nhìn Hứa Nhược Phi, chợt dời đi tầm mắt nhìn về phía Hứa Nhược Mộng đang có vẻ mặt phẫn nộ, môi mỏng khẽ mở.
“Cô tới làm cái gì?”
Hứa Nhược Mộng ngẩn ra một giây.