Mục lục
Kế Hoạch Tìm Lại Vợ Của Thiếu Gia Họ Lệ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Đình Nam? Anh sao rồi?”


Trong lòng Hứa Nhược Mộng thấp thỏm không yên.


Số nước hoa mà cô ta giữ của Hứa Nhược Phi càng ngày càng ít, cô ta chỉ có thể dùng tiết kiệm mới có thể chống đỡ đến lúc Anna điều chế ra loại nước hoa giống y như vậy.


“Chẳng lẽ hôm nay mình xịt ít nước hoa nên Lê Đình Nam mới không thích?”


Lệ Đình Nam không để ý đến Hứa Nhược Mộng, đôi mắt thâm thúy nheo lại, che giấu một ý nghĩ sâu xa.


Mùi hương trên người Hứa Nhược Mộng có thể làm dịu chứng mất ngủ của anh, bởi vậy anh mới cho phép Hứa Nhược Mộng ở lại biệt thự của mình.


Nhưng chẳng biết tại sao, từ khi người điều chế nước hoa tên Anna kia xuất hiện bên người anh, không quá hai ngày, anh cảm nhận được mùi hương nhàn nhạt trên người Hứa Nhược Mộng dường như có sự khác biệt rất lớn với mùi thơm trên người ân nhân mà anh nhớ đã cứu anh.





Ngược lại người được gọi là Anna kia, mùi thơm trên người cô ấy dường như có chút giống với mùi của người phụ nữ nhiều năm trước kia, có một loại cảm giác quen thuộc.


“Sau khi Anna rời phòng làm việc, vậy mà mình lại ngủ một giấc rất ngon.”


Cho dù là Hứa Nhược Mộng cũng không thể làm giống như Anna.


“Cô đi ra ngoài trước đi.” Lệ Đình Nam không nhìn Hứa Nhược Mộng ở trước mặt nữa, đối mắt anh rủ xuống một lần nữa, anh bắt đầu chăm chú xem xét tài liệu của công ty.


Hứa Nhược Mộng tức giận cắn môi, cố gắng kiềm chế với sự lạnh lùng của Lệ Đình Nam đổi với cô ta, nhẹ nhàng rời đi.


Cô ta về đến phòng, lập tức gửi mail cho Anna: “Tôi có thể tiếp tục cho cô tiền, nhưng cô nhất định phải điều chế nước hoa xong trong vòng ba ngày, gửi đến chỗ tôi ở!”.


Hứa Nhược Mộng gõ xuống địa chỉ biệt thự của Lê Đình Nam, sau đó gửi đi.


“Ting ting” Tiếng thông báo mail vang lên.


Hứa Nhược Phi vừa mới dỗ hai bảo bối đi ngủ, cô vừa tắm rửa xong nên tóc vẫn còn hơi ướt, trên người có khoác áo choàng tắm rộng rãi, vừa mới đến phòng làm việc của mình chuẩn bị nước hoa cho vợ chồng Hi Nhĩ thì nhận được mail thúc giục của Hứa Nhược Mộng.


Cô lơ đãng cầm khăn mặt lau tóc còn ướt, đầu ngón tay trắng nõn của cô cầm lấy chuột, ấn mở mail.


, cô em gái này của cô còn nóng vội hơn, mấy ngày cũng không chờ nổi.



VietWriter



Hứa Nhược Phi cười lạnh một tiếng, đã có người đem tiền tới cửa, không lý nào lại không nhận.


Cô vừa chuẩn bị nói cho Hứa Nhược Mộng số tiền khẩn cấp thì điện thoại đã rung lên hai lần, thông báo Hứa Nhược Mộng đã chuyển ba ngàn vạn đến tài khoản của cô.


Sau khi Hứa Nhược Phi tẩy trang, đôi môi hồng nhạt của cô lộ ra, có chút co lại.


Nhà họ Hứa thật đúng là có tiền cho Hứa Nhược Mộng tiêu xài.


Vì một tên Lê Đình Nam, tốn nhiều tiền như vậy cũng chỉ vì mấy lọ nước hoa.


Bàn tay đang lau tóc của Hứa Nhược Phi ngừng lại, ánh mắt cô dừng lại trên địa chỉ mà Hứa Nhược Mộng gửi tới.


Cô mở website tìm kiếm, đó là khu biệt thự cao cấp của Lâm Xuyên.


Biệt thự mà Hứa Nhược Mộng đang ở, vừa đúng là biệt thự tư nhân mà Lê Đình Nam mua.


“Tốc độ cũng thật nhanh, chưa gả đi mà đã ở cùng nhau rồi” Giọng nói của Hứa Nhược Phi lạnh lẽo, lại mang theo một chút trào phúng.


Thứ mà Hứa Nhược Mộng lấy từ tay cô, cô chắc chắn sẽ lấy từng thứ về.


Nếu Hứa Nhược Mộng cần dựa vào nước hoa để khiến đàn ông vui, vậy thì cô sẽ ra tay từ nước hoa.


Khóe miệng Hứa Nhược Phi hơi nhếch lên, tiện tay để khăn mặt xuống, cô cầm lấy ống nghiệm thủy tinh, bắt đầu điều chế nước hoa mà Hứa Nhược Mộng cần.


Cô nhất định sẽ thỏa mãn yêu cầu của Hứa Nhược Mộng.


Ban ngày Hứa Nhược Phi đến tập đoàn Lệ Thị làm việc, phụ trách sắp xếp hành trình thường ngày của Lê Đình Nam, cô còn phải bớt chút thời gian suy nghĩ làm thế nào để điều chế nước hoa phù hợp cho vợ chồng Hi Nhĩ.


Ban đêm về đến nhà, cô giám sát hai anh em Hứa Đình Phong và Hứa Nhược Hy hoàn thành bài tập, sau khi dỗ hai anh em đi ngủ xong, cô lại thức suốt đêm điều chế nước hoa cho Hứa Nhược Mộng.


“Thật không hổ là mẹ Vương” Hứa Nhược Phi không nhịn được mà cảm thán.


Mẹ Vương để lại cho cô mấy lọ nước hoa này, phương pháp điều chế vô cùng tinh xảo, nhiều một phần, hay thiếu một chút đều chênh lệch rất nhiều.


Nhưng cũng chỉ người có khứu giác nhạy cảm mới có thể ngửi thấy sự khác biệt.


Mà khứu giác của Hứa Nhược Mộng lại không quá nhạy cảm.


Khi Hứa Nhược Phi trở lại nhà họ Hứa, trong khoảng thời gian hạnh phúc giả tạo kia cô vô tình phát hiện khứu giác của em gái Hứa Nhược Mộng không bằng mình, sự chênh lệch nhỏ bé trong nước hoa cô ta sẽ không nhận ra.


“Cuối cùng cũng hoàn thành!” Hứa Nhược Phi duỗi người một cái, cô nhìn qua ba lọ nước hoa đã được đóng gói tốt trên bàn, khóe miệng cô hơi nhếch lên.


Hôm nay có thể gọi người đưa nước hoa đến tay Hứa Nhược Mộng được rồi.


Cô rất mong chờ em gái của mình sẽ sử dụng ba lọ nước hoa này như thế nào để khiến Lệ Đình Nam vui vẻ!


Buổi sáng sau khi đến công ty, Hứa Nhược Phi ngáp mấy cái, uống mấy chai cà phê cũng không ngăn được cơn buồn ngủ.


Hôm qua vì hoàn thành xong ba lọ nước hoa mà cô phải chịu đựng một đêm!


Cô rất buồn ngủ!


Ngón tay của Lê Đình Nam nhẹ nhàng gõ một chút lên rìa bàn gỗ, nói: “Trợ lý An, lời tôi vừa dặn anh làm anh nghe rõ rồi chứ?”


Hứa Nhược Phi bật dậy một cái lấy lại tinh thần.


Lúc này đôi mắt sạch sẽ trong suốt thường ngày của cô lại có chút mệt mỏi, đáy mắt lại có một màu xanh nhàn nhạt.


Cho dù Hứa Nhược Phi đã dùng kem che khuyết điểm, nhưng vẫn không thể che đi quầng thâm dưới mắt.


“Thật xin lỗi tổng giám đốc Lệ, vừa nãy tôi mất tập trung” Hứa Nhược Phi yếu ớt giải thích.


Ánh mắt sắc bén của Lệ Đình Nam rơi vào quầng thâm dưới mắt trên khuôn mặt trái xoan trắng nõn của Hứa Nhược Phi, chân mày anh hơi nhíu lại.


“Hình như công việc mình sắp xếp cho cô ấy cũng không nhiều mà?”


Anh cười khẩy một tiếng, sau đó bình tĩnh nói: “Trợ Lý Anna, cô không phải mất tập trung, mà là thiếu ngủ”.


Từ khi Lê Đình Nam tiếp quản tập đoàn Lệ Thị đến này, chưa có một nhân viên nào dám ngủ trước mặt anh, nhất là khi anh nói chuyện.


Hứa Nhược Phi tự biết mình đuối lý, dứt khoát nói với Lệ Đình Nam: “Tổng giám đốc Lệ, tôi thừa nhận tôi ngủ gà ngủ gật trong lúc anh nói chuyện là lỗi của tôi. Anh muốn trừ tiền lương hay. trừ tiền thưởng của tôi đều có thể”


“Dù sao mình cũng vừa kiếm được một khoản tiền lớn từ vị hôn thê của anh ta, cũng không sợ phải hy sinh tiền lương.”


Lệ Đình Nam nhíu mày một chút.


Anh đã từng cho người điều tra bối cảnh của người phụ nữ tên Anna này.


Nhưng những việc mà cô đã trải qua trong quá khứ đã bị xóa không còn một mảnh.


Có thể xóa sạch sẽ quá khứ của một người, tuyệt đối không phải là người bình thường.


Đột nhiên anh cảm thấy hứng thú với người phụ nữ này.


Hương thơm trên người, quá khứ thần bí, lại còn đột nhiên đưa ra yêu cầu muốn làm trợ lý của anh chỉ để thúc đẩy hợp tác giữa Lệ Thị và vợ chồng Hi Nhĩ.


Một chuyên gia điều hương đứng đầu thế giới tất nhiên không thiếu tiền.


Tất nhiên thứ cô muốn không phải tiền, mà là một thứ khác.


Dù sao bây giờ anh cũng có nhiều thời gian, không ngại chơi đùa với cô.


Mi tâm của Lệ Đình Nam giãn ra, trên khóe môi là ý cười kín đáo: “Đối với cô, trừ tiền lương và tiền thưởng không được tính là phạt”


“Ô? Vậy xem ra tổng giám đốc Lệ còn vì tôi mà nghĩ ra các biện pháp trừng phạt khác?”


Đôi môi đỏ của Hứa Nhược Phi lúc mở lúc đóng, mùi hương thơm ngát trên người cô lan tỏa ra cả căn phòng.


Lệ Đình Nam thu liễm đôi mắt đen của mình lại, gằn từng chữ: “Theo giúp tôi nghỉ ngơi.”


Trên gương mặt xinh đẹp quyến rũ của Hứa Nhược Phi xuất hiện một vết nứt.


Một lúc sau, cô nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đẹp trai của Lê Đình Nam, nói: “Tổng giám đốc Lệ, Lý An nói với tôi, làm trợ lý của anh không cần ngủ cùng. Mà tôi cũng không cung cấp dịch vụ ngủ cùng


Nhiều năm trước, bởi vì bị Hứa Nhược Mộng hãm hại mà cô bị ép phải ngủ cùng anh ta một lần.


Bây giờ còn muốn cô ngủ cùng?


Nghĩ cũng thật hay!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK