Khóe miệng Lệ Đình Nam hiện lên nụ cười nhạt, đưa tay khế vuốt căm rồi trả lời: “Đương nhiên rồi bà Hi Nhĩ”
“Còn một việc nữa, thế nhưng tôi hy vọng có thể nói riêng với cô Annana” Bà Hi Nhĩ nghịch ngợm nháy mắt với Hứa Nhược Phi.
Sao cơ? Còn cần nói chuyện riêng với cô nữa sao? Hứa Nhược Phi cảm thấy có hơi khó hiểu, thế nhưng cô vẫn phản ứng kịp thời, giữ nguyên nụ cười trên môi.
Bà Hi Nhĩ cảm thấy vô cùng hài lòng với cô gái phương Đông trước mặt mình.
“Cô Annana, tôi muốn biết cô có từng nghĩ đến việc sẽ bước vào giới thời trang chưa?”
VietWriter
Hứa Nhược Phi sững sờ trong giây lát, sau đó khẽ lắc đầu: “Chưa từng nghĩ tới.”
Âm thanh của bà Hi Nhĩ trở nên nhẹ nhàng, giống như đang nói chuyện với con của mình: “Tôi vô cùng yêu quý tài năng của cô, cô còn trẻ như thế mà đã có thể điều chế được một loại nước hoa có nhiều tầng hương như thế, đây thật sự là vô cùng hiếm có. Nếu như cô có thể dùng nước hoa của cô vận dụng lên quần áo thì không chỉ có thể khiến phái nữ cảm thấy vui thích mà còn có thể giúp quần áo của Hi Nhĩ được đề cao hơn. Vì thế, thân là một nhà sáng lập của tập đoàn thời trang Hi Nhĩ, hôm nay tôi muốn mời cô Annana, không biết cô có đồng ý gia nhập tập đoàn Hi Nhĩ của chúng tôi không?”
Trong giới thời trang ai nấy cũng đều hi vọng có ngày mình được gia nhập vào tập đoàn Hi Nhĩ.
Không ai có thể từ chối được lời mời của tập đoàn Hi Nhĩ.
Hứa Nhược Phi cũng thừa nhận, cô đã động lòng.
Nếu cô có thể gia nhập tập đoàn Hi Nhĩ thì địa vị của cô trong giới nước hoa sẽ tăng thêm một bậc.
Đến lúc đó cho dù là nhà họ Hứa cũng không có cách nào có thể khiến địa vị của cô trong giới nước hoa bị lung lay.
Cô đưa mắt nhìn Lệ Đình Nam, đáng tiếc thay cô lại gặp phải người đàn ông này.
Có thể thành công hay không cũng là do anh mà thất bại cũng do anh.
Nếu cô không gặp được Lệ Đình Nam thì e rằng cô cũng không trở thành một nhà điều chế hương.
Kể từ sau khi cô trở thành một nhà điều chế hương cô chỉ muốn trở về Lâm Xuyên, Hứa Nhược Phi muốn có thể đoạt lại những gì thuộc về cô.
Lệ Đình Nam vẫn giữ nguyên vẻ mặt ban nãy, ánh mắt nhìn về phía người phụ nữ bên cạnh.
Không thể nhận ra tâm trạng gì trên gương mặt trái xoan kia.
Mấy phút sau, cô buông ly rượu trong tay xuống, đôi môi đỏ mọng nhẹ nhàng mở ra.
“Bà Hi Nhĩ, vô cùng cảm ơn lời mời của bà. Tôi vô cùng thích tập đoàn Hi Nhĩ, hơn nữa cùng vô cùng thích ý tưởng sáng tác của quý công ty. Thế nhưng trước mắt trọng tâm công việc của tôi đều đặt ở tập đoàn Lệ Thị, công ty này vô cùng thú vị. Tôi hy vọng mình có thể ở đây sản xuất nhiều dòng nước hoa hơn cho những người yêu thích nước hoa ở Lâm Xuyên”
Ánh mắt của hai vợ chồng ngài Hi Nhĩ hiện lên vẻ tiếc nuối.
Bọn họ đều vô cùng thích cô gái phương Đông trước mặt.