Quả nhiên, Hứa Nhược Mộng không phải muốn cô xin lỗi cô ta, mà muốn đuổi cô ra khỏi Lệ Thị.
Vừa rồi cô tức giận kháng cự lại mà không suy nghĩ cẩn thận, thiếu chút nữa đã rơi vào trong cạm bẫy của Hứa Nhược.
Mộng rồi.
Nếu không phải trong lời nói của Hứa Nhược Mộng có lỗ hổng thì lúc này cô chắc chắn đã bị đuổi khỏi tập đoàn Lệ Thị!
“Cô Hứa, tôi xin lỗi cô. Với tư cách là trợ lý tổng giám đốc.
Lệ, hôm nay tôi đã có thái độ không tốt với cô, mong cô có thể cảm thông và bỏ qua cho tôi.” Nói xong, Hứa Nhược Phi còn không quên mỉm cười chân thành nhìn Hứa Nhược Mộng.
Não của Hứa Nhược Mộng bị trì độn.
Cô ta trăm tính vạn tính cũng không tính được Hứa Nhược Phi đã nhìn ra quỷ kế của mình chỉ trong vài phút, hơn nữa còn âm thầm hoàn thành giao dịch với Lệ Đình Nam.
Môi Hứa Nhược Mộng run rẩy, cả buổi cũng không thốt ra được lời nào.
“Cô Hứa này, hôm nay tôi ra tay với cô là không đúng rồi.
Tuy nhiên cô sỉ nhục tôi, nói rằng tôi bò lên giường của đàn ông để đổi địa vị là sai, nhưng tôi cũng không nên ra tay đánh cô. Nếu như cô quá tức giận thì cô có thể đánh trả lại tôi, cô xem có được không?”
Trong câu nói của Hứa Nhược Phi có gai, cô đứng trước mặt Lệ Đình Nam lặp lại lời nói của Hứa Nhược Mộng đã nói với mình.
Hứa Nhược Mộng thân là người đẹp nổi tiếng của Lâm Xuyên, thiên kim tiểu thư của nhà họ Hứa, thế mà lại nói ra những lời khó nghe như vậy…
Lý An không nhịn được mà nhăn mặt, ánh mắt có chút khinh bỉ.
Còn tự xưng là người đẹp nổi tiếng nhất Lâm Xuyên nữa chứ.
Nếu như tổng giám đốc Lệ thực sự kết hôn với Hứa Nhược Mộng, thì những lời của Hứa Nhược Mộng nói với trợ lý Anna mà được truyền đi mới thực sự làm cho tổng giám đốc.
Lệ mất mặt.
Mặt Hứa Nhược Mộng đã từ xanh chuyển sang đỏ.
Hứa Nhược Phi nói thẳng như vậy, Hứa Nhược Mộng hoàn toàn không thể bắt bẻ được.
Cô ta thực sự không được phát đánh cô hay sao?
Lệ Đình Nam vẫn đang ở đây.
Nếu như Lệ Đình Nam tận mắt thấy cô ta đánh người, như vậy thì sợ rằng cô ta sẽ mất đi thân phận vợ chưa cưới của Lệ Đình Nam.
Hứa Nhược Mộng tức giận đến nghiến răng, khăng khăng ép Hứa Nhược Phi xin lỗi cô ta!
“Cô Hứa, xin hỏi cô có hài lòng với những lời xin lỗi này không?” Giọng nói của Hứa Nhược Phi vô cùng chân thành.
Cô cứ như là sợ Hứa Nhược Mộng cứ tiếp tục giở tính tiểu thư đó ra, thấy Lệ Đình Nam vẫn đang nhìn, nên cô liền tủi thân mà bĩu miệng: “Tổng giám đốc Lệ, anh thấy lời xin lỗi của tôi có được không? Nếu như anh không hài lòng, cô Hứa đây không hài lòng thì tôi có thể xin lỗi lại”
Hứa Nhược Phi nói xong, vàng mắt hơi phiếm hồng.
Cô giống như là một cô gái nhỏ bị Hứa Nhược Mộng bắt nạt vậy.
Cô rụt rè mà nhìn về phía Lệ Đình Nam, không dám nhìn vào Hứa Nhược Mộng nữa.
“Được rồi” Lệ Đình Nam nhíu mày, trầm giọng mà nói Hứa Nhược Phi dừng lại.
“Hứa Nhược Mộng, cô hài lòng với lời xin lỗi này chưa?”