“Cô Hứa à, nguyên nhân mà tôi đánh cô, cô biết rất rõ, không phải sao?”
Hứa Nhược Mộng dừng lại một chút, không lên tiếng gì.
Trong trung tâm mua sắm có máy giám sát, nếu như ghi lại được cảnh cô ta chửi mắng người, mọi chuyện tất cả sẽ bị bại lộ rồi.
Cô ta không thể để mất người đó.
Nhà họ Hứa không thể để mất người đó.
Hứa Nhược Phi nói xong, lại nhìn về phía Lệ Đình Nam lần nữa.
Trong ánh mắt sâu thẳm của anh có một luồng suy nghĩ sâu xa mà cô không thể hiểu được.
Lúc này, cô cũng không có tâm trạng suy đoán suy nghĩ của Lệ Đình Nam.
“Tổng giám đốc Lệ, nếu anh muốn sa thải tôi, thì tôi chấp nhận” Hứa Nhược Phi cố hết sức để bình tĩnh nói: “Cô Hứa dù sao cũng là vợ chưa cưới của anh, tôi là trợ lý của anh, tôi sẽ không nghỉ ngờ về quyết định của anh đâu”
Lệ Đình Nam ngước mắt lên và bình tĩnh nhìn Hứa Nhược Phi.
Anh muốn nhìn thấu rõ người con gái trước mặt, nhưng người cô giống như ở trong sương mù, khiến anh cơ bản không có cách nhìn thấu được cô.
“Nói xin lỗi đi” Lệ Đình Nam lạnh nhạt nói: “Xin lỗi Hứa Nhược Mộng đi, chuyện này chấm dứt ở đây”
Nét mặt mừng thầm trên khuôn mặt Hứa Nhược Mộng chợt biến mất không thấy nữa.
Thay vì yêu cầu người con gái đó xin lỗi, cô hy vọng răng người con gái này sẽ rời khỏi Lệ Thị hoàn toàn, không cần xuất hiện trước mắt cô lần nữa.
Đôi mắt sáng của Hứa Nhược Phi, vẫn chưa dời tầm nhìn đi.
Sau một lúc cô nói: “Thưa tổng giám đốc Lệ, tôi chọn từ chức”
Sau khi Hứa Nhược Phi nhận được cuộc gọi từ Lý An, mặt cô chỉ trang điểm đơn giản, gương mặt vốn cố cũng không còn tươi tắn như trước.
Khuôn mặt trái xoan tái nhợt không có nhiều cảm xúc, Hứa Nhược Phi dường như đã đoán được chắc chắn Lệ Đình Nam sẽ kêu cô xin lỗi, đôi mắt đen trong veo của cô nhìn người đàn ông trước mặt một cách nghiêm túc.
Một lúc sau, cô nhẹ nhàng nhếch môi, khế mỉm cười.
Lý An trợn tròn mắt.
Trợ lý Anna này đang làm gì vậy chứ?
Tổng giám đốc Lệ cơ bản không nỡ sa thải cô đi, chỉ cần trực tiếp nói câu xin lỗi Hứa Nhược Mộng, thuyết phục cô ta mềm lòng chẳng phải là tốt rồi sao!
Ở sau lưng Lệ Đình Nam Lý An liên tục nháy mắt cho Hứa Nhược Phi, hy vọng cô gái này không nên bướng bỉnh, thông minh lên một chút.
Không giống như Lý An, Hứa Nhược Mộng nhàn nhã ngồi xuống ghế sô pha.
Cô ta vốn hy vọng rằng Hứa Nhược Phi dứt khoát bị đuổi đi một cách triệt để, mãi mãi rời khỏi tập đoàn Lệ Thị.
“Cũng được đó” Hứa Nhược Mộng giọng nói nhẹ nhàng êm dịu, mở miệng làm phá vỡ sự yên lặng: “Tôi cũng không phải người tính toán chỉ li, nếu như cô Anna đây muốn từ chức, vậy tôi cũng có thể chấp nhận được. Tuy nhiên tôi sẽ luôn luôn nhớ chuyện Anna cô đã đánh tôi, tôi khuyên cô tốt nhất nên rời khỏi Lâm Xuyên, tới chỗ khác tìm công việc mới đi. Chỉ cần cô ở Lâm Xuyên một ngày nào, thì cũng đừng mong đặt chân vào ngành sản xuất nước hoa nữa”
Hứa Nhược Mộng trong lòng mừng thầm, trên mặt không giấu được sự vui sướng.
Cô nói xong, mãn nguyện dựa lưng vào ghế sô pha, cầm ly hồng trà mà Lý An vừa pha lên, tao nhã thưởng thức một ngụm.
Hứa Nhược Mộng lại trở lại thành cô thiên kim tiểu thư thùy mị của trước đây.