Nói đúng ra là ngoại trừ Hứa Nhược Phi ra, thì bà cụ Lệ là người phụ nữ thứ hai mà anh từng gặp có thể khiến anh hoàn toàn không có cách nào có thể tức giận được.
Bà cụ Lệ là bởi vì là người thân máu mủ ruột rà.
Mà Hứa Nhược Phi mặc dù cũng có lúc làm cho anh tức giận, nhưng mà giữ ở bên cạnh mình lại thấy rất thú vị.
Lệ Đình Nam vô lực che mặt, ôm lấy trán nói: “Được rồi, lúc nào cháu sẽ bớt thời gian bảo người đi điều tra một chút.” Bà cụ Lệ nghe xong thì rất vui vẻ, giọng nói cũng hân hoan hơn không ít: “Cô bé đấy cho bà lọ nước hoa điều trị chứng mất ngủ, bà cũng xịt một ít, trên đường trở về đã ngủ được một giấc. Nếu như có thể tìm được, nói không chừng có thể cải thiện chứng mất ngủ của cháu đấy” “Thật vậy ạ?” Giọng nói của Lệ Đình Nam thờ ơ.
Có tác dụng với chứng mất ngủ của bà nội là chuyện tốt, nhưng mà chỉ sợ không ai có thể điều chế ra loại nước hoa thích hợp với anh hơn người phụ nữ Anna kia.
VietWriter
Lệ Đình Nam nâng mắt lên, bưng chén rượu lên, cúi đầu nhẹ nhàng nhấp một ngụm rượu Whisky lạnh.
Thấm ướt lại cuống họng hơi khô khô.
“Vậy cũng không cần đâu, cháu đang rất hài lòng với nước hoa đang dùng của người điều chế nước hoa hiện tại.” “Là Anna sao?” Bà cụ Lệ hỏi.
Lệ Đình Nam nhẹ nhàng ừm một tiếng: “Nước hoa mà cô ấy điều chế có thể làm dịu chứng mất ngủ của cháu” Bà cụ Lệ nghe xong, trong lòng lại có chút lo lắng.
Bà ấy đồng ý cuộc hôn nhân của Hứa Nhược Mộng với Lệ Đình Nam cũng chính là bởi vì nước hoa của Hứa Nhược Mộng có hiệu quả rất tốt trong việc làm dịu đi chứng mất ngủ của Lệ Đình Nam.
Ai có thể cam đoan Anna không phải là một Hứa Nhược Mộng thứ hai?
Mặc dù bà cụ Lệ còn giữ lại bí mật trước những lời hỏi thăm của Lệ phu nhân, nhưng nếu như Anna là một Hứa Nhược Mộng thứ hai, bà ấy cũng phải giúp cháu mình để ý một chút.
Nghe giọng điệu của Lệ Đình Nam có vẻ như là rất tán thưởng Anna.
Bà cụ Lệ hời hợt bỏ qua đề tài này: “Vậy bớt chút thời gian để cho bà gặp mặt Anna kia một chút đi. Vừa hay bà cũng muốn nhờ cô ấy điều chế giúp bà một lọ nước hoa” Lệ Đình Nam cười cười: “Chuyện nhỏ ấy thì bà yên tâm, cháu đã bảo cô ấy điều chế nước hoa cho bà rồi.” Bà cụ Lệ thấy thế, cũng không thể gấp gáp thúc giục, đành phải nói đến những vấn đề khác với Lệ Đình Nam một hồi, mới kết thúc cuộc gọi.
Người đàn ông đặt điện thoại di động lại trên bàn, sau khi ngửa đầu uống hết rượu Whisky còn trong ly, dựa lại vào thành ghế salon một lần nữa, ngón tay nhẹ nhàng gõ gõ lên trên bàn phím.
Qua mười mấy phút, anh nhớ tới chuyện gì đó, cầm điện thoại di động lên, hiếm có được mà gửi một tin nhắn thoại cho Hứa Nhược Phi.
Hứa Nhược Phi về đến nhà.
Cô vừa cởi giày cao gót vừa đi vào phòng bếp, chuẩn bị hâm nóng pizza bằng lò vi sóng.
Điện thoại hơi rung lên Hứa Nhược Phi cũng không để ý, tiện tay để điện thoại di động ở trên bàn ăn, sau khi cô chân trần hâm nóng xong pizza xong cô lại rót một cốc nước ép táo.
Cô bỗng nhớ ra hôm nay cô về muộn cho nên không có thời gian tâm sự với hai đứa bé, nghĩ vậy cô liền rót thêm hai cốc nước trái cây đưa vào trong phòng.
“Mẹ ơi, mẹ mau đi ăn cơm trước đi, buồn ngủ rồi thì ngủ đi không cần lo cho bọn con đâu” Hứa Nhược Phi giơ tay ra nhẹ nhàng sờ khuôn mặt nhỏ nhắn con gái nhà mình, cô cúi người hôn lên khuôn mặt kia một cái.
“Mẹ ơi, con cũng muốn.” Hứa Đình Phong máy móc nói.
Sau khi thỏa mãn hai đứa nhoe, Hứa Nhược Phi quay lại phòng ăn vội vàng ăn xong bữa tối, sau khi tắm rửa rồi làm các bước dưỡng da thông thường cô trở lại phòng ngủ của mình, tựa lưng trên giường mở Laptop ra.