“Tôi biết mà” Âm thanh của Hứa Nhược Phi vô cùng bình tĩnh, cặp mắt nhìn thẳng về phía trước, ngón tay nhỏ nhắn đang nắm chặt tay lái.
“Cô biết?” Lý An hỏi: “Vậy vừa rồi cô cần gì phải nói ra những lời đó chứ, điều đó không phải là đang nhường lại cơ hội cho cô Hứa sao?” Ở trong mắt Lý An, vốn dĩ cậu ta cho là Hứa Nhược Phi thích Lệ Đình Nam.
Sau khi nghe Hứa Nhược Mộng nói xong, mặc dù Lý An cảm thấy có hơi nghỉ ngờ về câu nói đó, nhưng cũng chẳng để trong lòng.
Cô gật đầu một cái rồi nói: “Tôi biết mà. Nhưng chính vì tôi biết, cho nên vừa rồi tôi mới phải phối hợp với tổng giám đốc Lệ để hoàn thành vở kịch đó”
“Kịch? Kịch gì cơ?” Hứa Nhược Phi khẽ trợn tròn mắt: “Cậu đi theo bên cạnh tổng giám đốc Lệ nhiều năm như vậy mà còn không hiểu rõ sao? Vừa rồi nếu như tổng giám đốc Lệ cùng rời đi với chúng †a, Hứa Nhược Mộng nhất định sẽ làm ầm ï một trận. Tổng giám đốc Lệ luôn luôn mắt nhắm mắt mở với những hành động la lối khóc lóc om sòm của cô ta, chắc chắn là anh ấy có lý do. Điều này đã chỉ ra rằng tổng giám đốc Lệ trong phút chốc vẫn chưa sàng để xé đi da mặt của mình” Lý An bỗng nhiên bừng tỉnh.
VietWriter
Đúng thật, lợi ích của nhà giàu, vô cùng rắc rối và phức tạp.
Chỉ cần bước nhầm một bước, bạn sẽ hoàn toàn thua trắng.
Cho dù Lệ Đình Nam là người dẫn dắt tập đoàn Lệ thị đứng đầu ở Lâm Xuyên, cũng không cách nào hoàn toàn bảo đảm được có thể khống chế tất cả các tập đoàn giàu có ở Lâm Xuyên.
Hứa Nhược Phi thấy Lý An yên lặng, biết rằng cậu ta đã hiểu rõ lợi và hại trong chuyện này nên cũng không nói thêm gì nữa.
Cô chỉ chờ Lý An phục hồi tinh thần lại rồi tiếp tục rơi vào yên lặng.
Cậu ta nhìn về phía Hứa Nhược Phi, trong ánh mắt xuất hiện vẻ muốn nghiên cứu thêm.
Làm thế nào mà một nhà điều chế nước hoa lại có thể biết rõ về những lợi ích và thiệt hại của nhà giàu như vậy?
Lệ Đình Nam trở lại biệt thự, sau khi dặn dò quản gia vài câu xong, anh để lại một c ho Hứa Nhược Mộng: “Không được tới phòng đọc sách”, rồi lập tức đi thẳng.
Chỉ còn lại Hứa Nhược Mộng với sắc mặt tái nhợt đang đứng im tại chỗ.
Hai tay cô ta nắm chặt thành nắm đấm, trong lòng không cam tâm nhìn theo bóng lưng người đàn ông.
Lệ Đình Nam cởi cà vạt ra, sau khi ngón tay thon dài lại lần nữa cởi hai nút áo sơ mi ra thì anh bật máy tính lên.
Anh im lặng một lúc rồi cầm lấy diện thoại di động.
Sau khi điện thoại vang lên một loạt âm thanh ngắn ngủi thì đường dây bên kia cũng được kết nối.
Lý An vừa mới về đến nhà, còn chưa kịp nghỉ để thở một cái, lập tức gấp gáp ấn nghe điện thoại.
Cũng đúng lúc cậu ta đang có chuyện cần báo với Lệ Đình Nam.
“Tổng giám đốc Lệ, tôi cảm thấy Anna có vấn đề” Lý An nói: “Cô ấy chỉ là một nhà điều chế nước hoa, nhưng lại hiểu quá rõ về ưu và khuyết điểm đối với giới nhà giàu… Buổi chiều hôm nay cô ấy đã chủ động giúp anh loại bỏ được mối nguy, thành thạo đến mức giống như là đã khắc sâu ở trong xương tủy vậy”
“Chuyện trước đây điều tra thế nào rồi?” Ngón tay Lệ Đình Nam gõ nhẹ ở trên bàn, giọng điệu không nhanh không chậm hỏi.
Lý An lắc đầu một cái: “Không được, cho dù là sử dụng mạng lưới của Lệ thị thì cũng không có cách nào điều tra được kỹ lưỡng về lai lịch của Anna được. Cô ấy dường như là một bí ẩn, không có bất kỳ một ghi chép nào về những chuyện đã xảy ra ở trong quá khứ. Tổng giám đốc Lệ, có thể làm được điều này thì tuyệt đối không phải là một người bình thường đâu. Sau lưng Anna có thể là thế lực mà ngay cả tập đoàn Lệ thị cũng phải rất cẩn thận để đối phó, nếu như Anna là nằm vùng của những công ty lớn khác cử đến công ty chúng ta để thăm dò… Vậy đối phương nhất định là một công ty nổi tiếng trên thế giới, cũng chỉ có những công ty đó mới có thể làm được như thế” Lý An phân tích rõ ràng mạch lạc đâu ra đấy.