Cô cũng không hiểu lắm về Lệ phu nhân, chỉ biết là người phụ nữ có thể trở thành bà chủ nhà quyền thế, đa số đều không đơn giản.
Vừa nãy khi nói chuyện với người phụ nữ kia trong điện thoại, giọng điệu của cô không được tốt lắm, sợ rằng sẽ biến thành nhược điểm để bà ấy gây khó dễ cho mình.
Hứa Nhược Phi thay một bộ quần áo công sở màu trắng đơn giản gọn gàng, trang điểm nền nã, tóc dài màu đen buộc đuôi ngựa, toàn thân lộ ra vẻ chín chắn và thời thượng.
Cô đẩy cửa ra, nhìn thẳng vào người đàn ông lái xe đeo kính đen đứng ngoài cửa, hơi nhếch môi thành nụ cười.
“Đi thôi, nhanh lên một chút, để Lệ phu nhân của anh đỡ sốt ruột.”
Nói xong, Hứa Nhược Phi giẫm giày cao gót, xoay người đi vào trong thang máy bên cạnh.
Ngón tay ngọc thon dài ấn vào số một.
VietWriter
Trên người cô có hương thơm thoang thoảng, vậy mà khiến người đàn ông kia ngẩn ra trong giây lát.
Anh ta nhanh chóng phản ứng lại, nhận ra sự thiếu lịch sự của mình.
Thảo nào bà chủ không hài lòng với cô gái này đến vậy, thậm chí muốn tự mình gọi đến nhà để dạy bảo.
Thật sự là người đẹp nguồn gốc của tai họa đúng tiêu chuẩn, chỉ sợ chẳng được mấy người chống cự lại được sắc đẹp của cô đâu…
Biệt thự cổ nhà họ Lệ năm ở khu nhà giàu cũ nổi Xuyên.
Nói nó là khu nhà giàu cũ là bởi vì nơi này phần nhiều là kiến trúc cổ. Giá cả mỗi một căn biệt thự đắt tới nỗi khiến người khác chậc lưỡi, những tổng giám đốc công ty bình thường hay những minh tinh này nọ cho dù muốn mua căn biệt thự ở chỗ này, bọn họ cũng không đủ tư cách.
Lâm Biệt thự cổ nhà họ Lệ chính là một căn biệt thự đã có hơn một trăm năm lịch sử.
Mang đậm phong vị cổ kính, ngay cả cây cối trong sân vườn cũng là cấp bậc cổ thụ!
Hứa Nhược Phi đã nhìn qua trang viên biệt thự ở nước ngoài, nhưng mà để có thể sánh với biệt thự cổ của nhà họ Lệ này thực sự không nhiều lắm.
Cô đứng ở bên ngoài trong chốc lát, tập trung tinh thần, yên lặng đi vào bên trong.
Bên trong trang trí xa hoa, đối lập rõ ràng với hình ảnh cổ kính ở bên ngoài.
Một người hầu gái đã đi tới, ngữ khí dịu dàng nói: “Cô An, phu nhân đã ở phòng khách chờ cô”
Trải qua mấy cái hành lang mới đi vào phòng khách.
Trong phòng khác xa hoa lộng lẫy, là một cây đèn chùm theo phong cách cung điện phương Tây.
Lệ phu nhân mặc một chiếc sườn xám tinh tế bằng vải Tô Châu thêu tay, đang ngồi dựa trên sô pha. Bà ấy nhìn thấy Hứa Nhược Phi tới, hơi nhếch khóe mắt lên nhìn thoáng qua cô.
Ánh mắt đó nhìn tới nhìn lui dò xét trên người Hứa Nhược Phi.
Nhìn từ khuôn mặt cô đến đôi chân, lại từ đôi chân trở lại khuôn mặt cô.
Cuối cùng, ánh mắt khắc khe đó dừng lại trên môi Hứa Nhược Phi, lệ phu nhân chợt hừ lạnh một tiếng, đáy lòng bà ta thầm nghĩ, khó trách có thể bước vào văn phòng con trai mình, diện mạo quả thật xinh đẹp hơn Hứa Nhược Mộng rất nhiều, chỉ tiếc cô là một quạ đen không có bối cảnh còn muốn bay lên làm phượng hoàng thôi.
Người phụ nữ có thể gả vào nhà họ Lệ, không thể chỉ là một bình hoa là được.
Không những phải có tính cách dịu dàng hào phóng, còn phải có gia thế máu mặt ở Lâm Xuyên.
Rất rõ ràng, người phụ nữ Anna trước mắt này, cô không có cái gì hết.