• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chap 11 : Hôn


Mọi người cùng giải tán, Dương Lục Phong quay sang thấy cô đứng cạnh anh ta nhíu mày bước đến nắm tay cô kéo đi nói :


" Về thôi "


Hắn cũng không quên nhìn cảnh cáo Lâm tổng , lúc nãy ôm cô vì đỡ giúp cô không ngã nên hắn mới bỏ qua .



Trần Nguyệt Nhi bị hắn lôi ra ngoài chưa kịp tạm biệt anh ta đã giúp cô . Về đến nơi vừa bước vào phòng cô bị hắn ép vào tường hôn , quá bất ngờ cô chưa kịp phòng ngự . Hắn hôn nhẹ môi cô , lúc không phòng bị đưa lưỡi tách hai môi khẽ luồn vào trong như cuốn lấy hết mật ngọt .


Mùi hương của cô nhẹ nhàng toát lên khiến hắn mê mang không thể nào thoát ra . Lúc sau cảm nhận cô sắp không thờ được mới buông ra , ánh mắt nhìn cô sâu thẳm nói :


" Em không biết thở à ? "


" Chẳng phải anh ...lâu quá làm gì "


Hắn cười bất ngờ bế cô về phía giường , ngồi xuống cho cô ngồi lên chân mình ôm chặt thấy cô muốn buông ra liền nói :


" Ngoan , cho anh ôm em một lát "




Trần Nguyệt Nhi đành ngồi yên cho hắn ôm vậy . Dù sao giờ cô cũng là bạn gái của hắn mà đây là lần đầu tiên cô như thế có chút ngại


Dương Lục Phong ôm cô rất lâu vì hắn không muốn trên người cô có mùi đàn ông khác ngoài hắn . Lúc nãy khi hôn hắn đã ngửi thấy mũi này .


Hắn thích sạch sẽ đồ của hắn không ai được chạm vào dù chỉ là sợi tóc .


Hơn mười lăm phút sau hắn mới buông cô ra xoa đầu nói :


" Em mau đi tắm đi , trễ rồi "


Cô gật đầu bước xuống đi vào nhà tắm cùng mang theo gương mặt đỏ ửng của mình .


............


Trời vừa sáng hắn đã thức dậy đến công ty , đi nhẹ nói khẽ Dương Lục Phong đã cố gắng làm tất sợ cô thức giấc .


Ở tập đoàn EA tại phòng làm việc tầng cao nhất , trợ lý Trương chỉnh tề đi vào gương mặt không nóng không lạnh báo cáo


" Dương tổng , về việc Trần tiểu thư tối hôm đó đã uống say tại quán rượu gần công ty cùng với tất cả nhân viên . Sau đó Bạch Thành dẫn theo vị hôn thê mà trước giờ không hề nhắc đến . Sau đó Trần tiểu thư uống rất nhiều có lẽ..."


Đến đây trợ lý Trương không dám nói rõ có lẽ hắn cũng nhận ra được và có câu trả lời cho những thắc mắc của hắn .


" Được rồi cậu ra ngoài đi "


Trợ lý Trương thấy nguồn không khí đen đang bao trùm cả căn phòng nhanh chân ra khỏi đó .


...


Hôm nay là chủ nhật, lâu rồi cô mới ngủ nướng đến tận trưa . Trước đây đến chủ nhật cô chỉ nằm trên giường mãi khi đói mới xuống ăn .


Trần Nguyệt Nhi nhìn ra ban công mới nhìn kỹ sân vườn lớn trồng rất nhiều hoa còn có thêm nơi để uống trà thưởng thức bánh ngọt nên cô quyết định đi dạo trong sân ngắm hoa .


Cô thay một chiếc váy màu trắng dài bên ngoài mặc áo len mỏng nhanh chóng đi ra vườn .


Khắp nơi toàn những bông hoa đầy màu sắc người sắp xếp bố cục này rất hợp ý cô nhìn rực rỡ gọn gàng không gây cảm giác sến súa .


Cô thật sự rất thích hoa ngắm chúng khiến tinh thần cô thư giãn , nhẹ đi rất nhiều . Tưới nước từng bông hoa sau đó chăm chút từng lá , từng cánh hoa vậy mà đến tận trưa ...


Quản gia thấy cô say mê cũng không nỡ nhắc, bảo người hầu bưng một khay bánh ngọt cùng với trà cho cô .


Trần Nguyệt Nhi tới nước từng khung hoa lớn do sân vườn quá rộng nên tới mãi không hết . Phía sau truyền đến giọng nói :


" Em có vẻ thích hoa nhỉ ? "


Trần Nguyệt Nhi quay lại thấy hắn cười tươi nói


" Đúng đó , anh không thấy chúng rất đẹp sao ? "


Cô không biết rằng hành động vô tình đó khiến tim hắn đập liên hồi nụ cười của cô dưới ánh nắng là một khung cảnh tuyệt đẹp .


" Em vào đây ngồi một chút , không sẽ say nắng "


Hắn lấy tay che nắng cho cô cả hai cùng vào khung nhà lớn ở sân vườn .


Trần Nguyệt Nhi rót trà cho hắn , còn phần cô say mê ngồi ăn chiếc bánh ngọt tan trong miệng . Dương Lục Phong thấy biểu cảm này của cô cười bảo :


" Em có vẻ rất thích ăn đồ ngọt "


" Rất ngọt anh ăn không ?? a~"


Cô vô tình đưa ít đưa chiếc muỗng mình đang ăn cho hắn dùng khi nhận ra chưa kịp rút tay lại, hắn đã ăn mất . Còn gật đầu khen :


" Quả thật rất ngọt "

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK