Cha mẹ cô và cha mẹ hắn nhìn lên ánh mắt cảm động với sự đẹp đôi này . Vượt qua bao khó khăn thì cô và hắn được bên nhau . Lâm Việt nhìn nụ cười rạng rỡ trên môi cô trong lòng vui mừng chúc phúc cho hai người họ . Bạch Thành và Thanh Hạ ngưỡng mộ nhìn hai người họ trên sân khấu .
Ông Trần Hùng và Bà Nguyễn Giang nhìn đứa con gái của mình hôm nay lại xinh đẹp nắm lấy tay người đàn ông mà nó chọn vô cùng hạnh phúc . Cũng mừng thầm hy vọng người con rể này sẽ đối tốt với nó .
Ông Dương Thế Hải và bà Lan Xuân tuy lúc đầu không hề vừa ý đứa con dâu này nhưng chứng kiến cảnh hai đứa thật lòng yêu nhau còn thêm đứa cháu đích tôn này trong lòng cũng thậm chấp nhận từ lâu .
MC không làm mất thời gian , liền vào chủ đề chính
" Xin mời ngài Dương Lục Phong nói lời hẹn ước với vợ tương lai của mình"
" Nguyệt Nhi , lúc mười tuổi được gặp em tại công viên em đã tặng anh viên kẹo khi em chỉ là một đứa bé năm tuổi . Bây giờ anh ba mươi bốn tuổi và em hai mươi chín tuổi , anh tặng em cả cuộc đời của anh cả sự nghiệp lẫn tình yêu đều cho em. Cảm ơn em đã cho anh một gia đình , cảm ơn em đã sinh cho anh một đứa con . Anh yêu em"
Trần Nguyệt Nhi xúc động nhìn người đàn ông trước mắt là người cô tin tưởng dựa vào cả cuộc đời . Cô nắm lấy tay hắn cũng tuyên lời hẹn ước
"Xin mời , cô Trần Nguyệt nhi tuyển lời hẹn ước "- MC lên tiếng
" Dương Lục Phong , em yêu anh . Em chỉ muốn nói là em yêu anh" - Cô nói
lớn
Chỉ có ba chữ đơn giản " em yêu anh " đã nói hết tâm tư của cô không dài dòng không sến súa chỉ là ba chữ khẳng định trái tim cô thuộc về một người mang tên " Dương Lục Phong".
Mọi người khi nghe cô nói đều cảm động vỗ tay chúc mừng cho cặp đôi .
"Xin mời trao nhẫn"
Dương Nhất Tuấn đi đến đứa cặp nhẫn cho cha mẹ mình . Cậu còn nói lớn cho mọi người cùng nghe
"Hôm nay con xin giao người phụ nữ đáng yêu , xinh đẹp của đời mình cho cha . Người phải hứa là sẽ yêu thương chăm sóc mẹ suốt đời"
Trần Nguyệt Nhi không nhịn được cười xoa đầu ông cụ non của cô . Hắn gật đầu chắc chắn:
" Cha hứa "
Hai người lần lượt đeo nhẫn cho nhau, hạnh phúc ngập tràn . Dương Lục Phong kéo tay cô lao về phía mình nhanh chóng đặt nụ hôn lên môi cô với sự chứng kiến của khách mời .
Sau lễ đính hôn , mọi người ở lại chào hỏi vào thưởng thức , trò chuyện cùng với nhau. Sau khi cô và hắn cùng nhau chào hỏi với mọi người .
Thoáng chốc không thấy Lâm Việt nữa , Trần Nguyệt Nhi đi đến sân sau tìm cũng thấy anh , cô vui mừng cất tiếng gọi :
" Lâm Việt "
Anh quay lại ánh mặt cực dịu dàng nhìn người con gái đang đi về phía mình
" Nguyệt Nhi , em không ở trong đó tiếp khách sao ?"
"Em cố tình đi tìm anh"
" Có chuyện gì sao ?"
Cô chân thành nhìn anh , trong lòng thầm cảm ơn rất nhiều lần , cúi đầu thấp
nói với anh
" Lâm Việt , em cảm ơn anh vì quãng thời gian qua".
"Em không cần làm vậy , giữa chúng ta không cần nói lời cảm ơn"
" Hãy để em cúi đầu cảm ơn anh vì trong lòng em cảm thấy rất có lỗi khi em đã phụ anh"
Lâm Việt đứng nhìn cô , sau đó lắc đầu bảo
"Em chưa từng phụ anh . Chỉ là kiếp này chúng ta không có duyên , Nguyệt Nhi , em đứng thẳng lên đi"
Lúc này cô mới đứng thẳng nhìn anh sau đó cất lời
" Cô ấy con thai rồi sao ?"
" Ừm được hơn một tháng rồi"
"Vậy nếu là con gái chúng ta làm sui được không ? "
"Được , nhất trí sau này con anh giao cho thằng bé anh yên tâm"
" Chốt nhé"
" Anh có việc về trước đây".
Nói xong Lâm Việt liền quay đi mang theo một vết thương thầm trong lòng . Hãy để thời gian xóa bỏ đi vết thương đó